Vấn đề Đảng Cộng sản cầm quyền, Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam và mối quan hệ giữa hai thành tố này trong hệ thống chính trị luôn bị các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị trong và ngoài nước ra sức xuyên tạc, chống phá.
Việc nhận diện và đấu tranh vạch trần những quan điểm sai trái, luận điệu xuyên tạc về vấn đề này tuy không mới nhưng luôn có tính thời sự, bởi “chiêu trò cũ” nhưng “thủ đoạn mới” rất tinh vi, khó lường. Vì vậy, cần đẩy mạnh hơn nữa đấu tranh phản bác những luận điệu xuyên tạc của chúng, bảo vệ Đảng, Nhà nước, bảo vệ chế độ xã hội chủ nghĩa là yêu cầu cấp thiết hiện nay.
Bằng những hình thức, phương tiện khác nhau, chúng xuyên tạc rằng: Đảng lãnh đạo Nhà nước nhưng thực chất “Đảng bao biện làm thay Nhà nước” và rằng “Chính phủ, Quốc hội làm theo sự chỉ đạo của đảng”, các tổ chức chính trị - xã hội khác trong hệ thống chính trị đều do Đảng lập nên và “theo đuôi đảng”…
Thực chất, những luận điệu trên là nhằm xuyên tạc mối quan hệ giữa Đảng Cộng sản cầm quyền và Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam với mục đích chính trị rõ ràng: Tạo “dư luận” làm mất lòng tin của nhân dân đối với Đảng, Nhà nước; gây mất ổn định chính trị - xã hội, dẫn tới rối loạn, khủng hoảng và sụp đổ; thay đổi thể chế chính trị, xóa bỏ nền tảng tư tưởng của Đảng, xóa bỏ vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam đối với Nhà nước và các thành tố khác trong hệ thống chính trị...
Nhận diện vấn đề trên là một hoạt động khó khăn, phức tạp. Bởi lẽ, chúng sử dụng những phương thức rất tinh vi, như: Cấu kết giữa các tổ chức, lực lượng lưu vong bên ngoài với các tổ chức, lực lượng, phần tử phản động, cơ hội chính trị trong nước. Bên ngoài, chúng đẩy mạnh các hoạt động “diễn biến hòa bình”, thông qua các hoạt động ngoại giao, như giao lưu kinh tế, văn hóa, đầu tư, viện trợ để hậu thuẫn, kích động chống phá bên trong làm chuyển hóa nội bộ. Trong nước, các tổ chức, lực lượng phản động, phần tử cơ hội chính trị tăng cường các hoạt động tuyên truyền, xuyên tạc; cung cấp thông tin cho các tổ chức, lực lượng bên ngoài; công khai chống phá, thách thức chính quyền; móc nối, nhận tài trợ từ bên ngoài, lập hội, nhóm chống đối trên internet, mạng xã hội, lôi kéo cán bộ, đảng viên, trí thức, văn nghệ sĩ, hưu trí, luật sư... tham gia.
Từ việc nhận rõ âm mưu, thủ đoạn, bản chất, phương thức và những biểu hiện cụ thể của những luận điệu xuyên tạc, chống phá về mối quan hệ giữa Đảng Cộng sản cầm quyền và Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam của các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị, chúng ta khẳng định rằng, đó là những luận điệu xuyên tạc, vu cáo, bịa đặt, hoàn toàn sai trái, không có cơ sở.
Về mặt lý luận, chúng ta biết rằng, đảng cầm quyền là khái niệm thuộc về khoa học chính trị, dùng để chỉ một đảng chính trị đại diện cho giai cấp đang nắm quyền lực và lãnh đạo chính quyền nhà nước để tổ chức, quản lý đất nước và xã hội. Chủ tịch Hồ Chí Minh là người đầu tiên sử dụng thuật ngữ “Đảng Cộng sản Việt Nam cầm quyền” để chỉ rõ nguồn gốc, bản chất và nhấn mạnh vị thế, vai trò của Đảng với tư cách là tổ chức đảng duy nhất trong hệ thống chính trị ở Việt Nam nắm giữ quyền lãnh đạo Nhà nước và xã hội. Trong Di chúc, Chủ tịch Hồ Chí Minh viết: “Đảng ta là một Đảng cầm quyền... phải giữ gìn Đảng ta thật trong sạch, phải xứng đáng là người lãnh đạo, là người đầy tớ thật trung thành của nhân dân”. Ở Việt Nam từ trước đến nay chưa có một đảng chính trị nào được tổ chức chặt chẽ, khoa học, được nhân dân hết lòng ủng hộ, giúp đỡ ngay từ khi mới ra đời như Đảng Cộng sản Việt Nam.
Vấn đề “Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa” lần đầu tiên được nêu ra tại Hội nghị lần thứ hai Ban Chấp hành Trung ương Đảng khóa VII (ngày 29-11-1991) và tiếp tục được khẳng định trong các văn kiện khác của Đảng qua các kỳ đại hội. Tại Hội nghị Trung ương 6, khóa XIII, Ban Chấp hành Trung ương Đảng ban hành Nghị quyết về “Tiếp tục xây dựng và hoàn thiện Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam trong giai đoạn mới”. Theo đó, mục tiêu tổng quát là: “Hoàn thiện Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam của nhân dân, do nhân dân và vì nhân dân, do Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo”.
Vai trò cầm quyền, lãnh đạo Nhà nước và xã hội của Đảng được quy định trong Hiến pháp và Pháp luật của Nhà nước Cộng hòa xã hội chủ nghĩa Việt Nam. Đảng cầm quyền thông qua sự lãnh đạo các cơ quan công quyền chứ không tự mình biến thành Nhà nước, đứng trên Nhà nước hoặc làm thay Nhà nước. Thực tế này bác bỏ quan điểm sai trái, thù địch khi đồng nhất quyền lực của Đảng với quyền lực của Nhà nước và mưu toan phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước và xã hội. Đến lượt mình, Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam phát huy vai trò là trung tâm của hệ thống chính trị, sử dụng hệ thống pháp quyền xã hội chủ nghĩa để điều hành đất nước, quản lý xã hội và quản lý các tổ chức đảng, thanh tra, giám sát việc tuân theo pháp luật của các đảng viên và các tổ chức đảng, kiểm soát sự hoạt động của Đảng trong khuôn khổ của hiến pháp và pháp luật.
Qua đây, có thể thấy rằng sự lãnh đạo của Đảng không phải là “độc đoán, chuyên quyền”, vì bên cạnh đó có sự tác động to lớn trở lại của Nhà nước và các tổ chức chính trị - xã hội trong hệ thống chính trị. Điều này bác bỏ hoàn toàn luận điệu xuyên tạc rằng “Đảng đứng trên pháp luật”; Nhà nước, Quốc hội và các tổ chức chính trị - xã “theo đuôi đảng”, làm theo sự chỉ đạo của Đảng.
Về mặt thực tiễn, Đảng Cộng sản Việt Nam cầm quyền, lãnh đạo sự nghiệp cách mạng hơn 93 năm qua, đặc biệt là sau hơn 35 năm đổi mới, Đảng luôn xác định phương châm tiến hành đổi mới đồng bộ, đổi mới chính trị gắn với đổi mới kinh tế, đổi mới hệ thống chính trị cho từng bước đi với mỗi chặng đường thích hợp. Nhờ vậy, Đảng đã lãnh đạo nhân dân ta giành được những thành tựu to lớn, có ý nghĩa lịch sử; đánh dấu sự trưởng thành vượt bậc về mọi mặt của Đảng, Nhà nước và nhân dân ta. “Đất nước chưa bao giờ có được cơ đồ, tiềm lực, vị thế và uy tín như ngày nay”.
Đất nước đã ra khỏi khủng hoảng kinh tế - xã hội, trở thành nước đang phát triển, hội nhập quốc tế diễn ra mạnh mẽ và sâu rộng. Kinh tế tăng trưởng cao và ổn định; quốc phòng, an ninh được tăng cường; văn hóa, xã hội có bước phát triển mới; đời sống vật chất lẫn tinh thần của nhân dân từng bước được nâng lên; Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa và hệ thống chính trị được củng cố, kiện toàn; độc lập dân tộc, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ, chế độ xã hội chủ nghĩa được giữ vững và phát huy. Vị thế và uy tín của Việt Nam trên trường quốc tế và khu vực ngày càng được nâng cao.
Tuy nhiên, cũng cần nhìn nhận rằng: Vai trò cầm quyền, sự lãnh đạo của Đảng đối với Nhà nước, xã hội có những mặt, những khâu chưa đáp ứng yêu cầu của quá trình đổi mới. Trong mối quan hệ với tổ chức hoạt động của Nhà nước, vẫn còn tình trạng chồng chéo và buông lỏng quản lý nên hiệu quả lãnh đạo của Đảng vẫn chưa được phát huy ở mức tốt nhất; chưa phân rõ chức năng, quyền hạn giữa Đảng lãnh đạo với Nhà nước quản lý; bộ máy Đảng, bộ máy hành chính còn cồng kềnh, nhiều tầng nhiều nấc làm cho việc quản lý chưa thật nhanh nhạy và hiệu quả; vẫn còn những khe, kẽ để các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị lợi dụng xuyên tạc chống phá.
Trong những năm tiếp theo, để tiếp tục đấu tranh vạch trần những luận điệu xuyên tạc của các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị chống phá về mối quan hệ giữa Đảng Cộng sản cầm quyền và Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam, cần thực hiện tốt một số biện pháp sau:
Một là, quán triệt sâu sắc quan điểm, chủ trương của Đảng về giải quyết mối quan hệ giữa Đảng và Nhà nước trong hệ thống chính trị. Từ đó, làm tốt công tác tuyên truyền, giáo dục nâng cao nhận thức, trách nhiệm của các chủ thể, các lực lượng, cán bộ, đảng viên và nhân dân về mối quan hệ tự nhiên, máu thịt không thể tách rời giữa Đảng - Nhà nước - nhân dân.
Để thực hiện tốt biện pháp này, nội dung tuyên truyền, giáo dục phải có trọng tâm, trọng điểm, phải là những nội dung cơ bản, cốt lõi của mối quan hệ để dễ nhớ, dễ thực hiện trong đấu tranh. Chú trọng giáo dục đường lối, quan điểm của Đảng trong giải quyết mối quan hệ giữa Đảng cầm quyền với Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa Việt Nam trong hệ thống chính trị. Tiếp tục đổi mới nội dung, hình thức tuyên truyền, giáo dục thật nghiêm túc, sát với từng đối tượng, bảo đảm chặt chẽ, phù hợp và có chất lượng, nhưng không máy móc, sơ cứng và tránh được sự hình thức.
Hai là, thường xuyên nhận diện, kịp thời đấu tranh vạch trần những quan điểm sai trái, luận điệu xuyên tạc của các thế lực thù địch, phản động về mối quan hệ giữa Đảng Cộng sản cầm quyền và Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam trong điều kiện mới. Đây là biện pháp cần được tiến hành thường xuyên, liên tục nhằm phát hiện những âm mưu, thủ đoạn mới của các thế lực thù địch, phản động. Từ đó, có chủ trương, biện pháp lãnh đạo, chỉ đạo và tiến hành đấu tranh phản bác kịp thời, tránh để biến tướng, kéo dài sẽ dẫn đến gặp nhiều khó khăn, phức tạp trong đấu tranh và hiệu quả không cao.
Để thực hiện tốt biện pháp này, cần thực hiện đồng bộ nhiều nội dung, trong đó phải đẩy mạnh hơn nữa công tác nghiên cứu lý luận ở các trung tâm, viện nghiên cứu, các học viện, nhà trường trong cả nước. Đặc biệt, phát huy vai trò, trách nhiệm của các nhà khoa học, các chuyên gia đầu ngành có trình độ lý luận chuyên sâu, có tri thức và kinh nghiệm trong đấu tranh tư tưởng, lý luận.
Ba là, phát huy sức mạnh tổng hợp của các tổ chức, các lực lượng để đấu tranh với những luận điệu xuyên tạc của các thế lực thù địch, phản động, cơ hội chính trị, lấy cơ quan tuyên giáo các cấp và lực lượng 35 làm nòng cốt. Đây là biện pháp quyết định đến chất lượng, hiệu quả của việc đấu tranh phản bác những luận điệu về mối quan hệ giữa Đảng Cộng sản cầm quyền và Nhà nước pháp quyền xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam. Đó là sự phối hợp đồng bộ giữa các cơ quan lãnh đạo, chỉ đạo; cơ quan hướng dẫn chỉ đạo, điều hành, quản lý; cơ quan nghiên cứu; đội ngũ các nhà khoa học, chuyên gia; cơ quan thông tấn, báo chí, xuất bản, phát thanh, truyền hình...; trong đó, lấy cơ quan tuyên giáo các cấp và lực lượng 35 làm nòng cốt, chủ công để thực hiện đấu tranh đúng, trúng và hiệu quả.
Bốn là, bảo đảm tốt việc trang bị cơ sở vật chất, công cụ, phương tiện và công tác chính sách, bảo đảm môi trường thuận lợi cho công tác đấu tranh. Để bảo đảm đấu tranh hiệu quả, cần tăng cường đầu tư trang thiết bị, công nghệ, phương tiện cho các lực lượng tham gia đấu tranh, đồng thời tạo môi trường thuận lợi cho họ trong đấu tranh, nhất là trên không gian mạng, không gian báo chí, tuyên truyền và định hướng dư luận. Bên cạnh đó, cũng cần quan tâm đúng mức đến lực lượng trực tiếp, trực diện đấu tranh, gồm cả bảo đảm thông tin nội dung, chỉ đạo định hướng, các điều kiện bảo đảm vật chất và tinh thần... Trong đó, cần chú ý đến việc động viên khen - thưởng, chế độ chính sách bảo đảm nhằm nâng cao tinh thần trách nhiệm và hiệu quả đấu tranh của lực lượng này.
Những quan điểm sai trái, thù địch về mối quan hệ giữa Đảng Cộng sản cầm quyền và Nhà nước xã hội chủ nghĩa ở Việt Nam thuộc về cuộc đấu tranh ý thức hệ, nó diễn ra lâu dài, với nhiều phương thức, thủ đoạn thâm độc. Cho dù trong thực tiễn, chúng ta đã giải quyết mối quan hệ này tốt đến đâu thì chúng vẫn ra sức chống phá và không ngừng xuyên tạc. Cho nên, vấn đề nằm ở chỗ, chúng ta nhận thức được mặt tích cực, khắc phục những nhược điểm, hạn chế và có giải pháp đúng đắn giải quyết tốt mối quan hệ mật thiết này chính là cơ sở khoa học để đấu tranh phản bác những quan điểm sai trái, thù địch./.
Biên Cương
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét