Tìm kiếm

Thứ Hai, 18 tháng 12, 2017

Sự ngông cuồng của Lm Nguyễn Đức Nhân cần được ngăn chặn xử lý

LINH MỤC NGUYỄN ĐỨC NHÂN VÀ VỤ VIỆC NGÀY 17/12/2017.

Để rộng đường dư luận và tiện theo dõi, xin đăng tải một số nét về linh mục Nguyễn Đức Nhân và vụ việc ngày 17/12/2017 tại Hưng Tây - Hưng Nguyên - Nghệ An.

I/ LINH MỤC:

Linh mục Giuse Nguyễn Đức Nhân
Năm sinh: 1979
Quê quán: Gx. Trang Cảnh (Nghi Xuân, Nghi Lộc, Nghệ An)
Thụ phong linh mục: 2014
Nơi phục vụ hiện nay: Gx. Kẻ Gai (Hưng Tây, Hưng Nguyên, Nghệ An) từ ngày 31/01/2015
Đt. 0904.530.073.

II/ VỤ VIỆC NGÀY 17/12/2017 

Chưa đầy một tuần lễ nữa là đến Noel, trong khi người người, nhà nhà đang hân hoan chuẩn bị chào đón mùa Giáng sinh mới để chúc nhau những điều tốt đẹp nhất, thì sáng ngày 17/12/2017, linh mục Nguyễn Đức Nhân quản xứ Kẻ Gai đã dùng loa phát thanh kích động bà con giáo dân đưa máy xúc, cuốc xẻng ra đào đất ruộng và phá mương thủy lợi để làm một con đường rộng khoảng 2,5-3m dài khoảng 80m. Số đất bị lấn chiếm có tổng diện tích 9.000 m2 - đây là ruộng 2 lúa được giao cho hộ dân canh tác theo Nghị định 64 của Chính phủ.

Trước hành vi vi phạm pháp luật của linh mục Nguyễn Đức Nhân và một số người, các lực lượng chức năng đã có mặt yêu cầu số người này ra về và thu các dụng cụ thì linh mục Nhân lại tiếp tục kích động một số người tấn công lại lực lượng chức năng và cán bộ chính quyền, gây thương tích cho một số người đang thi hành công vụ và một số người dân. Hành vi của linh mục Nguyễn Đức Nhân và một số người đã vi phạm pháp luật nghiêm trọng.

Điều đáng nói, đây không phải lần đầu vị linh mục này có các hành vi kích động, xúi giục một số giáo dân vi phạm pháp luật. Từ khi về nhận quản xứ Kẻ Gai (ngày 31/1/2015) đến nay, linh mục Nguyễn Đức Nhân đã chỉ đạo tiến hành các hoạt động xây dựng cơ sở vật chất, sử dụng, lấn, chiếm đất đai trái pháp luật.

Có thể điểm lại một số sai phạm có hệ thống của linh mục Nguyễn Đức Nhân trong thời gian vừa qua như: Chỉ đạo không làm thủ tục xây dựng nhà học giáo lý tại khu đất nhà trẻ thuộc thửa số 101, tờ bản đồ số 16, diện tích 1017,1 m2, bản đồ địa chính xã Hưng Tây đo năm 2000 (vị trí đất giáo xứ đã từng đề nghị cho làm các thủ tục để xây dựng nhà học giáo lý và đã được UBND tỉnh đồng ý bằng văn bản).

Tháng 10/2016, chỉ đạo mua 5000 cây tràm và huy động gần 100 giáo dân trồng cây trái phép tại khu vực đất lò gạch thủ công cũ (thuộc xóm Hưng Thịnh 1, xã Hưng Tây) nhằm chiếm đất. Đây là diện tích đất do UBND xã Hưng Tây quản lý, đã ký hợp đồng giao đất cho hộ gia đình thuê đất theo quy định của pháp luật vào tháng 6/2016.

Tháng 02/2017 linh mục Nguyễn Đức Nhân chỉ đạo mua vật liệu xây dựng bờ bao trái phép (cao khoảng 1m) xung quanh diện tích đất trước nhà thờ giáo họ (thửa đất số 207, bản đồ địa chính năm 2000, diện tích 508 m2 do UBND xã Hưng Tây quản lý) nhằm mục đích chiếm đất.

Linh mục Nguyễn Đức Nhân đã nhiều lần tổ chức làm lễ trái phép ngoài khuôn viên nhà thờ tại xóm Đại Đồng, xã Hưng Tây, vi phạm các quy định tại Điều 11, 12, Pháp lệnh số 21/2004/PL-UBTVQH ngày 18/6/2004 của Ủy ban Thường vụ Quốc hội về tín ngưỡng tôn giáo.

Liên quan đến việc đền bù GPMB dự án đường 72m, Linh mục Nhân đã chỉ đạo một số giáo dân họ Phúc Long gây áp lực lên chính quyền trong giải quyết vấn đề cấp đất xây dựng nhà nguyện; kích động một số giáo dân không ký vào hồ sơ nhận tiền đền bù GPMB, từ đó gây ảnh hưởng đến tiến độ thực hiện dự án.

Tháng 2/2017, đã chỉ đạo tiến hành lấn, chiếm, xây dựng công trình trái phép trên đất sân vận động xóm Trung Kẻ Gai thuộc quyền quản lý của chính quyền địa phương (khu đất đã được UBND tỉnh Nghệ An cấp giấy chứng nhận Quyền sử dụng đất giao cho UBND xã Hưng Tây quản lý).

Thời gian qua, Nghệ An luôn tạo điều kiện cho các tín ngưỡng, tôn giáo hoạt động theo đúng khuôn khổ của pháp luật. Từ năm 2012 - 2017, tỉnh Nghệ An đã chấp thuận thành lập 37 giáo xứ, giáo họ và cơ sở dòng; tổ chức giao đất, công nhận đất, cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất cho 42 giáo xứ, giáo họ với tổng diện tích là 181.540 m2 đất...

Trước những hành vi vi phạm pháp luật của linh mục Nhân, các cấp chính quyền đã làm việc nhiều lần với linh mục Nguyễn Đức Nhân với tinh thần thiện chí trong giải quyết xử lý các vụ việc tại giáo xứ Kẻ Gai, yêu cầu linh mục Nguyễn Đức Nhân chấp hành các quy định pháp luật của Nhà nước, tuy nhiên linh mục Nguyễn Đức Nhân đã có thái độ không hợp tác.

Trở lại với sự việc xảy ra sáng 17/12, chúng tôi ghi nhận tình hình tại xã Hưng Tây (Hưng Nguyên) đã đi vào ổn định. Cấp ủy, chính quyền địa phương đã và đang nỗ lực hết sức để người dân được đón một mùa Giáng sinh an lành, hạnh phúc. Đối với những hành vi vi phạm pháp luật, coi thường kỷ cương, phép nước của linh mục Nguyễn Đức Nhân và một số người đang được các cơ quan chức năng làm rõ và xử lý nghiêm minh để đảm bảo tính thượng tôn pháp luật.

Theo luật sư Nguyễn Trọng Hải - Trưởng Văn phòng Luật sư Trọng Hải và cộng sự, hành vi của linh mục Nguyễn Đức Nhân và một số người đã vi phạm Luật Đất đai 2013. Hành vi đó có thể bị xử lý vi phạm hành chính khi chuyển mục đích sử dụng đất mà không được cơ quan nhà nước có thẩm quyền cho phép theo điểm a, khoản 3, Điều 6 Nghị định 102/2014/NĐ-CP về xử phạt vi phạm hành chính lĩnh vực đất đai, sẽ bị buộc phải khôi phục tình trạng của đất trước khi vi phạm.

Ngoài ra các hành vi nêu trên, còn có dấu hiệu cấu thành tội gây rối trật tự công cộng và tội chống người thi hành công vụ quy định tại Điều 245 Bộ Luật Hình sự về tội gây rối trật tự công cộng và Điều 257 quy định về tội chống người thi hành công vụ.

Chúng ta cùng chia sẻ để nhiều người cùng biết về bản chất của vụ việc và có ngôn ngữ để trả lời cũng như đáp lại dư luận mà hiện nay một số trang phản động đang lợi dụng xuyên tạc.

Điền Mạch

LỜI RÊU RAO CỦA NHỮNG KẺ CHIA RẼ LƯƠNG GIÁO NÚP BÓNG LINH MỤC

THƯA CHA, CHA NÓI RẤT HAY, NHƯNG… 
Ngày hôm nay, cha Kế đứng trên cái bục đó và cao giọng chất vấn như thế này: "Chính quyền được lập ra để là gì, ăn lương ăn thuế của nhân dân đóng góp để bảo vệ quyền lợi của nhân dân, nhưng để một nhóm một số thành phần bất khả không tin để cho nói phá phách như vậy, để hỏi sự yếu kém của chính quyền như thế nào, trách nhiệm của chính quyền ra làm sao. Đây chắc chắn là có sự dàn xếp của chính quyền, gây lên sự chia rẽ lương giáo". Cha nói rất hay, chính quyền được lập ra để góp phần bảo vệ quyền lợi chính đáng của nhân dân, không để bất cứ kẻ nào vì mưu cầu lợi ích cá nhân mà xâm hại lợi ích chung của cộng đồng. Cha nói rất hay nhưng Cha ngẫm xem, Cha nhìn xem việc làm của số giáo dân ở giáo xứ Đông Kiều đã đúng chưa? Hội đồng mục vụ giáo xứ Đông Kiều dưới sự chỉ đạo của Linh mục Nguyễn Ngọc Ngữ đã tiến hành xây dựng trái phép công trình hang đá trên đất nông nghiệp nhằm lấn chiếm đất đai với lý do ngụy biện là phục vụ Lễ Noel nhưng thực chất là để thực hiện tiếp âm mưu lấn chiếm đất đai để xây nhà trước đó. Thử hỏi, nếu giáo xứ, giáo họ hay giáo dân nào cũng có thể mang danh quyền tự do đó để xây dựng các công trình lấn chiếm đất đai trái phép chỉ để phục vụ nhu cầu tôn giáo của một bộ phẩn thiểu số người dân thì còn đâu tính nghiêm minh của pháp luật. Chưa kể việc xây dựng có đảm bảo an toàn, có gây cản trở giao thông hay ảnh hưởng đến cuộc sống bình thường của nhiều người dân khác khi đi qua khu vực mà họ tiến hành xây dựng. Đồng ý là tự do tôn giáo nhưng phải đúng chừng mực, không ai có thể đứng trên pháp luật, đứng trên lợi ích chính đáng của quần chúng được. Lúc này, “một nhóm một số thành phần bất khả không tin để cho nói phá phách như vậy” có phải Cha đang tự vỗ mặt nói chính mình và số giáo dân đang thực hiện việc làm sai trái trên không? Sự chia rẽ tôn giáo không phải từ chính những người như Cha và con chiên đang vâng phục theo ý Cha hay sao? Thích thì lấn chiếm, thích thì mở rộng, thích thì xây, coi thường chính quyền, coi thường pháp luật nhưng cứ hễ bị xử lý là lại chính quyền thế này, chính quyền thế kia. Tôi tin Cha hiểu những việc làm này hết sức vô lý, Cha rất hiểu vì học thức của Cha cũng vào hàng uyên thâm mới có thể đứng vào vị trí đó nhưng tôi cũng khẳng định Cha cố tình không hiểu, cố tình công kích chính quyền, chia rẽ tôn giáo! Vậy, Cha lấy tư cách gì để đứng trên cái bục cao ấy nói những điều sáo rỗng như thế? 
Nguồn: BLOG GIOLAO37

Chủ Nhật, 10 tháng 12, 2017

THÊM MỘT CÔ NÀNG DÂN CHỦ ĐƯỢC ĐƯA SANG MỸ ĐỂ ĐÀO TẠO ƯỚI DANH NGHĨA DU HỌC

CON ĐƯỜNG ĐỂ NHẬN HỌC BỔNG CỦA NGUYỄN PHƯƠNG UYÊN

Trong những ngày qua, trên các trang mạng và báo nước ngoài rộ lên thông tin xuyên tạc vụ việc Nguyễn Phương Uyên, sinh viên trường Đại học Công nghiệp thực phẩm TP Hồ Chí Minh, là cán bộ đoàn trường, phát thanh viên nhà trường, đã tham gia hoạt động chống đối Trung Quốc, bị lực lượng an ninh bắt giữ. Đồng thời, 109 sinh viên của trường này đã đồng ký đơn gửi lên Chủ tịch nước đòi trả tự do cho Phương Uyên.  Vậy sự thật về vụ việc này như thế nào?

Vi phạm pháp luật Việt Nam

Ngày 19/10/2012, Cơ quan An ninh điều tra Công an tỉnh Long An đã ra quyết định khởi tố vụ án hình sự, khởi tố bị can, bắt tạm giam Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên với thời hạn 4 tháng; nhằm làm rõ hành vi của Nguyên Kha, Phương Uyên và một số đối tượng khác có liên quan, vì đã tiến hành các hoạt động tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam, theo quy định tại Điều 88 Bộ luật Hình sự.

Đối tượng Nguyễn Phương Uyên.

Đại tá Nguyễn Sáu, Phó Giám đốc Công an tỉnh Long An, Thủ trưởng Cơ quan An ninh điều tra tỉnh Long An cho biết, ngày 11/10/2012, cơ quan chức năng tỉnh Long An đã kiểm tra, phát hiện tại nhà Đinh Nguyên Kha, địa chỉ 584, quốc lộ 62, phường 6, TP Tân An, tỉnh Long An nhiều bằng chứng về việc Đinh Nguyên Kha tán phát tài liệu có nội dung vi phạm pháp luật Việt Nam. Quá trình điều tra đã chứng minh Nguyên Kha và Phương Uyên cùng thực hiện hành vi vi phạm pháp luật này theo sự chỉ đạo của Nguyễn Thiện Thành (một đối tượng quê ở Long An, vi phạm pháp luật Việt Nam và bỏ trốn ra nước ngoài, là thành viên cái gọi là “Tuổi trẻ yêu nước”, mà thực chất là một tổ chức phản động), để tiến hành các hoạt động tuyên truyền chống Nhà nước CHXHCN Việt Nam. Trong bản nhận tội, Đinh Nguyên Kha khai: Thành đã đề nghị Kha nghiên cứu chế tạo bom và hướng dẫn Kha làm kíp nổ từ bóng đèn. Kha báo đã thí nghiệm thành công việc chế tạo kíp nổ và Thành cho biết sẽ giao nhiệm vụ cho Kha đặt bom tại một địa điểm… Do Phương Uyên là đồng phạm với Đinh Nguyên Kha, nên Công an tỉnh Long An khởi tố và thụ lý cùng trong một vụ án.

Theo thượng tá Lê Hồng Hà, Phó Thủ trưởng Cơ quan An ninh điều tra TP Hồ Chí Minh, vào hồi 7 giờ 15 phút ngày 10/10/2012, một cán bộ công an của quận 10 đã phát hiện dưới cầu vượt An Sương (TP Hồ Chí Minh) có một số truyền đơn mang tên của tổ chức phản động “Tuổi trẻ yêu nước”. Nội dung của truyền đơn xuyên tạc, bịa đặt chính sách tôn giáo, chính sách đất đai của Đảng và Nhà nước ta cũng như bày tỏ quan điểm lệch lạc về chủ quyền đối với hai quần đảo Trường Sa, Hoàng Sa và biên giới trên đất liền giữa Việt Nam với Trung Quốc. Quy kết Đảng Cộng sản Việt Nam tha hóa, phản động, không lo cho dân và kêu gọi, kích động biểu tình chống lại Đảng và Nhà nước CHXHCN Việt Nam… Cơ quan an ninh đã thu giữ tại chỗ 723 tờ truyền đơn, khẩu hiệu và một thùng giấy dán 1 cờ vàng ba sọc đỏ.

Quá trình phạm tội

Trong bản nhận tội viết tay của mình, Nguyễn Phương Uyên khai: Việc rải truyền đơn do Kha và Uyên cùng thực hiện. Trước đó, ngày 3/10, Kha đã đến tìm Uyên, dùng xe máy chở Uyên đến khu vực cầu An Sương để quan sát hiện trường tán phát truyền đơn. Để việc tán phát truyền đơn có hiệu quả, có nhiều người nhặt truyền đơn, Kha đã giao cho Uyên 2,5 triệu đồng để Uyên đổi tiền có nhiều mệnh giá khác nhau rồi Kha dán vào mặt sau của hơn 2.000 tờ truyền đơn, mỗi tờ một tờ tiền Việt Nam có mệnh giá 20.000 đồng, 10.000 đồng hoặc 5.000 đồng, bỏ vào trong một thùng giấy cùng với một số cờ ba que sọc đỏ. Đồng thời, Kha đã tự chế một thiết bị hẹn giờ theo chế độ báo thức của điện thoại di động, khi rung lên thì hộp giấy này tự động mở nắp, truyền đơn được rải xuống đường.

Rạng sáng 10/10, dưới sự chỉ đạo của Thành, Uyên cùng Kha đã vào vai cặp tình nhân, từ Long An đến cầu vượt An Sương treo hộp chứa truyền đơn. Sau đó, Kha và Uyên quay lại để quay phim, chụp hình hiện trường cảnh các cơ quan chức năng đang thu giữ truyền đơn, rồi gửi cho Thành qua mạng Facebook. Sau đó, Uyên còn viết bài kể lại quá trình treo hộp truyền đơn, quay phim, chụp ảnh hiện trường rồi gửi cho Thành qua Yahoo.

Uyên khai rõ: Khoảng tháng 5/2012, Uyên quen biết Nguyễn Thiện Thành qua Yahoo Messenger, biết Thành là thành viên thuộc tổ chức “Tuổi trẻ yêu nước” và đã tiến hành nhiều hoạt động tuyên truyền, chống phá Nhà nước Việt Nam. Sau đó, Thành đã giới thiệu để Uyên trao đổi, làm quen với Kha (quê ở Long An, sinh năm 1988, nghề nghiệp sửa chữa máy vi tính). Dưới sự chỉ đạo, hướng dẫn của Thành, Uyên đã thực hiện một số hoạt động cụ thể như: Ngày 20/8/2012, Uyên đã mang hình vẽ hình cờ vàng ba sọc đỏ; dùng máu pha loãng viết tay trên tờ vải trắng dòng chữ nói xấu Đảng Cộng sản Việt Nam đi dán ở một số điểm trên đường quốc lộ 28 tại Bình Thuận và dùng điện thoại di động chụp ảnh lại (tổng cộng 19 file ảnh) sau đó gửi cho Thành đăng trên trang web “Tuổi trẻ yêu nước” và trên trang Facebook cá nhân của tên người dùng “Nguyễn Tấn Cường”.

Ăn năn hối lỗi

Sau khi bị bắt, Uyên rất ân hận và thành thật nhận tội: “Bản thân tôi nhận thấy việc mình làm đã vi phạm pháp luật Nhà nước Việt Nam, chống lại Đảng Cộng sản Việt Nam và Nhà nước CHXHCN Việt Nam, giúp cho tổ chức phản động chống Đảng, Nhà nước”. Uyên lý giải sở dĩ Uyên làm việc này vì: “Do trong thời gian đó tôi gặp khó khăn về mặt kinh tế, gia đình có nhiều chuyện xảy ra nên những việc làm này đều nhằm mục đích lấy lòng tên Thành để hắn cho máy laptop, điện thoại và hỗ trợ học…”. Uyên bày tỏ mong muốn Đảng và Nhà nước sẽ khoan hồng, tha thứ, với mức án nhẹ để Uyên tiếp tục việc học hành, trở thành người công dân hữu ích, chuộc lại lỗi lầm của mình…

Theo Phòng Công tác Chính trị - Học sinh sinh viên, trường Đại học Công nghiệp thực phẩm, sinh viên Nguyễn Phương Uyên không phải là cán bộ đoàn và phát thanh viên như các trang mạng và báo nước ngoài đã đưa. Hơn thế nữa, theo cơ quan chức năng, danh sách 109 sinh viên của trường này được cho là đã ký đơn gửi lên Chủ tịch nước nhưng mã số của mỗi sinh viên không đúng. Nhiều sinh viên có tên trong đơn cho biết họ không hề biết gì về lá đơn và phủ nhận việc ký tên vào lá đơn này. Khi khởi tố, tạm giam Nguyễn Phương Uyên, cơ quan an ninh đã giải thích rõ lý do với gia đình của Phương Uyên. Đại tá Nguyễn Sáu, Phó Giám đốc Công an tỉnh Long An cho biết việc bắt giữ Đinh Nguyên Kha và Nguyễn Phương Uyên đã được thực hiện theo đúng trình tự, thủ tục mà pháp luật Việt Nam quy định.

Ngựa quen đường cũ
Ngày 30/11/2017 Nguyễn Phương Uyên đã bay sang Mỹ du học theo diện tài trợ học bổng theo đúng lời hứa mà các thế lực thù đich đã rao kèo cho những hoạt động xuyên tạc, phản động của Nguyễn Phương Uyên thời gian qua. 

Kết quả hình ảnh cho phương uyên du học
Du học chỉ là cái mác mà Mỹ và các thế lực tư bản dụ dỗ và lừa bịp những người thiếu hiểu biết. Bản chất thực sự là đưa các đối tượng xấu, phản động ở Việt Nam sang nước ngoài để đào tạo các hoạt động phá hoại, kích động, gây rối và xâm phạm an ninh quốc gia. Rồi đây khi trở về Nguyễn Phương Uyên sẽ trở thành tay sai đắc lực cho Mỹ và các thế lực thù địch để chống phá chính đất nước mình.
Điều đáng buồn là ngày càng nhiều các bạn trẻ Việt Nam còn bị mờ mắt bởi những hư danh, hứa hẹn hão huyền ấy mà sa chân vào con đường phạm tội, chống lại chính dân tộc mình, sẵn sàng từ bỏ con đường học hành, tu nghiệp chân chính để đi theo tiếng gọi "du học". Lòng yêu nước, tự tôn dân tộc của các bạn để đâu không biết. Thiết nghĩ cần tăng cường hơn nữa việc tuyên truyền, giáo dục trong cộng đồng học sinh , sinh viên để các bạn trẻ nhận rõ về những thủ đoạn phản động này, tránh lại có thêm nhiều những Nguyễn Văn Tráng, Nguyễn Văn Hóa hay Nguyễn Phương Uyên tiếp theo.
Nguồn: https://canhbaovn.com/ten-phan-dong-nguyen-thi-phuong-uyen-di-du-hoc-my-lam-gai-diem-cung-trang-le.html

ĐỖ ĐỨC HỢP TỐ PAULUS LÊ VĂN SƠN BÁN ĐỨNG ANH EMb

https://youtu.be/PZRYg4PT6gw

Lê Văn Sơn và những trò dối chúa gạt người

Lê Văn Sơn và những trò dối chúa gạt người


Thứ Tư, 6 tháng 12, 2017

TRÒ HỀ DÂN CHỦ

Có cơ hội tìm hiểu, lục lại lịch sử mới thấy những trò hề của Paulus lê văn sơn là không thiếu... chưa từng thấy nhà dân chủ nào mà bê bối như thế này...
Có thể các bạn vào fb của Sơn sẽ chỉ thấy những lời lẽ lý luận mỹ miều, một "nhân cách" dân chủ vời vợi mà sơn dày công tô vẽ 😂. Cơ mà chuyện bên lề mới "hot":
Sơn bị các chị em tố lừa tình "chịch xã giao" rồi giũ bỏ trách nhiệm, ép con nhà ngta phá thai. Lại còn bị ae tố cáo là ăn hai mang, đã được hội chi trả sinh hoạt phí tiền phòng trọ lại còn xin xỏ đồng bào hải ngoại 2000 đô/ năm với lý do trả tiền thuê nhà 😌...tham thì thâm nên bị ae tố cáo phê phán.
Haixxzz.... Thế mới biết câu "anh hùng khó qua ải mỹ nhân" các cụ đúc kết cấm có sai :D


Tóm tắt sự vụ cho những ai chưa rõ. Vào khoảng tháng 4/2017 cư dân mạng lan truyền trên mạng clip có nội dung về việc Đỗ Đức Hợp live stream tố cáo vạch mặt Lê Văn Sơn có hành vi lừa đảo tiền. Theo đó Lê Văn Sơn trong quá trình lủi trong miền nam để trốn lệnh quản chế được anh em hội đoàn thuê cho 1 phòng trọ để sinh  sống hoạt động và được bao trả tiền thuê phòng hàng tháng đầy đủ. Tuy nhiên Lê Văn Sơn vẫn than vãn với bên tài trợ hải ngoại để xin tiền thuê phòng với giá 2000$/ năm. Sự việc bại lộ, Lê Văn Sơn bị chính ae trong hội mình tố cáo. Ngoài ra Đỗ Đức Hợp cũng tố Lê Văn Sơn trong đợt chấp hành án phạt tù vẫn được anh em và các hội nhóm gửi tiền, quà thăm nom hậu hĩnh qua gia đình nhưng Sơn vẫn giả ca bài ca than nghèo kể khổ để moi tiền viên trợ từ hải ngoại....Đúng là Sơn rất biết vận dụng lòng thương và niềm tin của mọi người.


Mới điểm qua 2 vụ đã thấy Sơn đã kiếm được kha khá từ hoạt động dân chủ của mình. Không biết sau các phi vụ chi trả tiền thuê người dân biểu tình, băng rôn khẩu hiệu, họp hành... Lê Văn Sơn còn ăn ra được bao nhiêu khoản tiền nữa. Clip được quay ngay tại phòng trọ của Lê Văn Sơn và trực tiếp live stream trên mạng. Xem clip có thể thấy sự lúng túng của Lê Văn Sơn khi bị vạch mặt, y cố tình la lối và vu cho Đỗ Đức Hợp đến phòng trọ uy hiếp đòi đánh mình hòng chuyển hướng, lấp liếm cho hành vi của mình. Nhưng bên Đỗ Đức Hợp thì rất từ tốn, khẳng định và đưa ra những bằng chứng không thể chối cãi. Trước đó, Lê Văn Sơn cũng đã bị facebook Uyên Lê tố cáo Sơn bắt cả 2, 3 tay, phủ nhận trách nhiệm với cô và sẵn sàng chối bỏ con đẻ của mình; Ngoài ra khi Sơn đã kết hôn với facebook tên Thúy Phạm nhưng lại vẫn gạ gẫm các em dâm chủ khác như Nguyễn Yến Nhi hay Thúy Vi Nguyễn… bị các chị em chụp ảnh màn hình tung lên mạng.

Kết quả các nhà dân chủ chẳng biết phải làm sao, kẻ cố bênh vực cho Lê Văn Sơn để cứu vãn thể diện, người ủng hộ Đỗ Đức Hợp kiên quyết lên án, bài trừ những kẻ mượn danh ae dân chủ chân chính để lừa đảo. Cư dân mạng thì được phen tìm hiểu đời tư của các anh hùng bàn phím. Đúng là một tấn trò cười của các nhà dâm chủ.
Qua sự việc này đã lộ rõ bản chất của Lê Văn Sơn nói riêng và đám đồng bọn dân chủ cuội nói chung: Sự thối nát trong quan hệ, tư tưởng và lối sống "tây hóa" của các dân chủ cuội với nhau; Sự vô trách nhiệm với hành vi của mình, vi phạm những điều cấm của đồng bào công giáo là không được phá thai. Đồng thời là bộ mặt phản trác, lừa đảo mang danh hoạt động dân chủ để lừa tiền hải ngoại, khi chia chác không sòng phẳng thì quay ra đấu tố nhau....
Kể cũng thật đáng thương cho các kiều bào ở nước ngoài bị lợi dụng niềm tin, mang tiền tài trợ cho những trò lố của đám dân chủ. Chỉ một câu khuyên tất cả các bạn: " HÃY YÊU NƯỚC BẰNG NHỮNG HÀNH ĐỘNG THIẾT THỰC".
Riêng với các chị em thì tuyệt đối đừng để cái vẻ bề ngoài và những lời khoe mẽ hào nhoáng đánh lừa. Yêu trai hư thì chỉ có mang họa vào thân thôi các chị em ạ.
Link fb, ảnh chụp màn hình và video các kiểu con đà điểu đủ cả.. khỏi lại bị nói là bôi nhọ bêu rếu vô căn cứ ak.

Link clip ở comment: https://m.facebook.com/story.php?story_fbid=1378211748959675&id=183064898474372
Nội dung sự vụ:
http://hoangthinhatle.com/bai-noi-bat/de-tu-cua-linh-muc-dang-huu-nam-nguyen-dinh-thuc-bi-zan-chu-to-lua-tinh-lua-tien/

https://nguoiraotinblog.blogspot.com/2017/11/tu-vu-paulus-le-son-bi-livestream-to.html?m=1

Thứ Hai, 27 tháng 11, 2017

NHÂN CHI SƠ, TÍNH BỔN GÌ?

Con người không thể mười phân vẹn mười. Thế giới vẫn tồn tại cái ác, cái xấu. Nhưng không phải vì thế mà ta sợ hãi, bài trừ hay trốn tránh và phủ nhận hoàn toàn những điều tốt đẹp mà hơn thế chúng ta cần cải tạo, sửa chữa những cái chưa được và khuyến khích hướng đến những điều tốt đẹp hơn. Đó mới là đấu tranh.
Thiết nghĩ đây cũng là mục đích của tôn giáo và nghệ thuật chân chính.
P/s: Lấy chuyện phim kể chuyện đời

NHÂN CHI SƠ, TÍNH BỔN GÌ?
(Nguồn: Page 35mm.vn)

Đó là cảm giác cực kì khó chịu, mỗi khi bạn đọc được một tin tức về cái ác của con người. Đặc biệt khi cái ác ấy nhắm vào những đứa trẻ. “Chỉ có hai sinh vật trên đời biết yêu thương thuần khiết, là chó và trẻ sơ sinh,” nam diễn viên Johnny Depp từng nói. Hôm nay, không chỉ một mà nhiều cái ác đồng loạt nghiền nát tình yêu ấy.

Làm sao họ có thể làm điều đó? Họ có nhân tính hay không? Họ đáng chịu trừng phạt như thế nào?... là những câu hỏi được thốt lên. Phẫn nộ là cảm xúc chung. Dù phẫn nộ chưa bao giờ là cách giải quyết vấn đề, nhưng lần này, đó là minh chứng của lương tri. Nhưng từ sự phẫn nộ không nên dẫn đến bạo lực hay báo thù, mà nên là câu trả lời cho những câu hỏi. Và trên nữa, là các giải pháp.

Nhưng trước hết, phải là câu trả lời, cho câu hỏi cơ bản nhất: Bản chất của con người là gì?

Câu hỏi này từng được nêu lên trước đây, trong một dịp chiếu bộ phim Spring, Summer, Fall, Winter... and Spring (2003) của đạo diễn Kim Ki-duk. Một phim lấy các triết lí tôn giáo, cụ thể là Phật giáo, để lí giải các hiện tượng và sự vô thường của cuộc sống. Cảnh phim gây tranh cãi là một đứa bé ban đầu giết chết các sinh vật xung quanh và tỏ ra vui thú. Sau đó, khi nhận ra sự quí giá của sinh mệnh, nó bật khóc. Một khán giả đặt ra câu hỏi: “Vậy nhân chi sơ, tính bổn thiện hay nhân chi sơ, tính bổn ác?”

Rõ ràng trong phim, thằng bé trước hết giết chóc một cách tự nhiên, sau đó mới được cảm hóa bằng giáo dục. Nếu nhớ lại vài kí ức tuổi thơ, nhất là các cậu trai, chúng ta sẽ thấy sự tương đồng. Những đứa trẻ vẫn thường thích thú được bắt và hành hạ chuồn chuồn, bọ hung, tắc kè… trước khi giết chết chúng. Như vậy, không phải là tính bổn ác hay sao?

Một người bạn của tôi tin điều đó, sau nhiều tháng năm quan sát. Do đó, anh không còn quan tâm đến thế giới ngoài kia. Nếu con người bản tính tự nhiên là ác, thì tại sao ta còn phải cố gắng? Lịch sử đã chứng minh biết bao nhiêu lần rằng hòa bình chỉ là những quãng nghỉ ngắn ngủi của chiến tranh, chứ không phải ngược lại. Con người đã luôn nỗ lực để sử dụng hết tiềm năng các loại vũ khí của mình. Các tội ác diệt chủng như của Đức Quốc Xã và Pol Pot khủng khiếp đến nỗi nhiều người không dám tin là có thật. Làm sao những điều đó có thể xảy ra, nếu bản chất con người là tính thiện?

Và khi vũ khí hạt nhân đã xuất hiện, có phải tất cả chúng ta chỉ đang làm một điều là chờ đến ngày tận thế?

Cái ác không có giới hạn và biên. Về bản chất, giết cả nhân loại hay giết một đứa trẻ có lẽ không khác gì nhau. Nó đều xuất phát từ một thứ gì đó trong nếp não, trong mã gien, đã tồn tại ngay từ khi con người xuất hiện. Nó là một phần chưa thể dứt bỏ, có thể không thể dứt bỏ, trong quá trình tiến hóa. Cuộc chiến lớn nhất của con người hàng ngàn năm qua, có lẽ không phải là thế chiến I hay II, mà là giữa “ánh sáng và bóng tối”, như lời thám tử Cohle Rust trong True Detective. Cuộc chiến giữa cái thiện và cái ác của nhân loại, và trong mỗi chúng ta.

Về phần mình, tôi tin rằng bạn tôi nói đúng. Cái ác là bản chất, hoặc chính xác hơn, có trước cái thiện. Trong buổi chiếu phim ấy, tôi đã nghĩ khác, rằng không có ác, cũng không có thiện. Đứa bé không giết các con vật vì nó ác, mà vì sự tò mò. Ác là một khái niệm sinh ra bởi đạo đức của con người. Thiện cũng thế. Điều này cũng phù hợp với triết lý đạo Phật, tất cả là hư không, không có không cũng không có có.

Tuy nhiên, càng về sau này, tôi càng tin rằng nhân chi sơ, tính bổn ác. Trong đó ác là một từ trung dung hơn, nếu nhìn ở khía cạnh sinh vật. Những cuộc săn đẫm máu, những cuộc chiến bộ lạc, hàng ngàn lần chém giết và bị chém giết của tổ tiên vẫn còn in hằn trong bộ não ta. Nó giống như lối ví von về một con thú vẫn ẩn nấp dưới lốt người, chỉ chờ cơ hội được thoát ra, với hàm răng sắc và móng vuốt nhọn. Nó sẽ làm những điều mà chính lốt người của nó từng khinh bỉ.

Nhưng có phải vì thế mà chúng ta đầu hàng cái ác? Tôi nghĩ là không.

Để chống lại cái ác, loài người cũng đã sản sinh ra rất nhiều vũ khí. Đó là đạo đức, pháp luật và cả tôn giáo. Đó là các thiết chế và hình phạt. Đó là giáo dục và cải tạo. Đó là các chính sách an sinh và quản trị. Và ở một vị trí không hề kém cạnh, và trong những trường hợp cụ thể sẽ đóng vai trò quyết định, là nghệ thuật. Nghệ thuật hướng con người đến chân, thiện, mỹ bằng cách tác động vào tất cả các giác quan và tâm hồn. Nghệ thuật nuôi dưỡng một sự trân quí với vạn vật và sinh linh. Nghệ thuật đưa con người vào một trạng thái cao quí hơn, mà ở đó, con người chạm đến được với tình yêu thuần khiết.

Nhờ đó, chúng ta có những khoảnh khắc như trong bộ phim The Pianist (2002) miêu tả. Một trong những trường đoạn cho thấy rõ nhất những ranh giới, khác biệt, thù hằn đã được xóa nhòa bởi nghệ thuật như thế nào. Tôi nghĩ rằng một dân tộc mà càng nhiều người xem và cảm được những tác phẩm như The Pianist, cái thiện càng được nhân rộng và cái ác sẽ bị lấn át. Nhưng để làm được điều đó là cả một quá trình dài để nâng cao dân trí, giáo dục kĩ càng, để trang bị cho mỗi người nhận thức đúng đắn và nền tảng vững vàng. Điều mà chúng ta vẫn chưa làm được, nhưng phải làm được.

Giống như vua hề Charlie Chaplin đã nói trong bài diễn thuyết ở cuối bộ phim The Great Dictators: “Đừng thất vọng!” Sống vốn dĩ đã là một cuộc đấu tranh. Từng là đấu tranh để sinh tồn, và giờ đây, khi cơm ăn áo mặc đã trở thành tiêu chuẩn cơ bản, chúng ta đấu tranh cho sự phát triển, biến thế giới thành một nơi tốt đẹp hơn. Sự tiến hóa có thể đã dừng lại, hoặc chậm lại, ở mặt sinh học, khi con người ổn định về môi trường sống, nhưng vẫn sẽ tiếp diễn trong tâm trí chúng ta. Mỗi một người tốt là một bước tiến, mỗi một kẻ ác là sự thụt lùi. Giống như lí thuyết về hiệu ứng cánh bướm, lựa chọn của mỗi chúng ta có thể dẫn đến việc thế giới này tiếp tục tồn tại hay bị hủy diệt.

Những lời này giống như tự nhắc nhở, hơn là khuyên nhủ hay thuyết phục người khác. Trong một ngày mà những tin tức trở nên quá nặng nề. Một người thầy từng nói với tôi về đất nước hạnh phúc nhất thế giới Bhutan. “Đó là vì họ không dùng Internet hay Facebook,” thầy nói. Họ sẽ tránh được những cảm giác khó chịu này. Nhưng như một câu thoại trong Memento “Thế giới này không biến mất dù ta nhắm mắt lại”. Tôi tin rằng, có những lúc ta không nên nhắm mắt.

Tôi chợt nhớ đến một mẩu chuyện về Roger Ebert, nhà bình luận phim tôi yêu mến, về cuộc tranh cãi với đạo diễn của phim Chaos (2005) là David DeFalco. Phim kể về hai nữ sinh viên đến một ngôi làng và bị kẻ sát nhân hàng loạt giết hại. Roger đã cho phim này 0 trên 4 sao, vì các cảnh bạo lực khủng khiếp mà David cho là “chân thật”. Trong bài phản pháo, vị đạo diễn này viết rằng: “Chúng tôi đã cố mang đến cho ngài và công chúng thứ gì đó chân thật. Những con quỉ có thật và không thể bị làm ngơ, tô vẽ, hay khai thác. Nó cần được thể hiện đúng như bản chất, đó là lí do vì sao chúng ta cần bộ phim này.”

Roger Ebert trả lời như sau, trong một đoạn văn tôi nghĩ là thuộc hàng hay nhất của bình luận phim:

“Động vật không hề biết chúng sẽ chết, vì thế không đòi hỏi bất kì cách thức nào để đối mặt với sự thật không thể khác ấy. Là con người, chúng ta biết mình sẽ chết, và được trang bị sự an ủi bằng nghệ thuật, truyền thuyết, hi vọng, khoa học, tôn giáo, triết học, và thậm chí sự phủ nhận, cả phim ảnh, để giúp ta điều hòa với sự thật tối thượng ấy. 

Điều tôi chống lại với hầu hết mọi thứ trong Chaos không phải là bạo dâm, bạo lực, các màn tra tấn, thuyết hư vô, mà là sự thiếu vắng điều thay thế cho chúng. Nếu thế giới thật sự là quỉ dữ như ngài nghĩ, vậy thì ta cần đến sức mạnh cứu chuộc từ nghệ sĩ, thi sĩ, triết gia, và các nhà thần học hơn bao giờ hết. 

Câu trả lời của ngài, rằng thế giới là quỉ dữ và vì thế trách nhiệm của ngài là phản chiếu nó, không phải là câu trả lời nào cả, mà là sự đầu hàng.”

Và bạn, bạn có lựa chọn đầu hàng hay không?

Thứ Tư, 22 tháng 11, 2017

THÔNG NÃO VỀ "NỢ CÔNG"!!!

Nguồn: fb Huyền Kate
Huyền Kate
Ê ê rận, đồ thần kinh! Venezuela nó vỡ nợ thì kệ tía nó, sao cứ réo Việt Nam tụi tui quài zạ!!! 🙄

Nước tư bản Hi Lạp sắp vỡ nợ chắc cũng sẽ tru tréo là tại Cộng Sản ha! 🤔

Cứ cấy cho dân hai chữ nợ công cao và sắp vỡ nợ để kích động hoài, bực rồi nha! 😡

- Thế nào là nợ công cao? 60% (Việt Nam) là cao hay 300% (Nhật Bản) là cao? Thật ra khái niệm cao nó nằm ở vế thứ 2 vỡ nợ, hay nói cách khác là khả năng trả nợ của một quốc gia. Nếu một quốc gia không có khả năng trả nợ thì dù bạn vay có 10% bạn cũng sẽ bị vỡ nợ đúng không? Cho nên khái niệm cao chỉ là tương đối.

- Việt Nam có khả năng trả nợ không? Đầu tiên bạn phải chia khoản nợ của bạn thành 2 phần. Nợ chủ nợ trong nước và nợ chủ nợ nước ngoài. Nợ trong nước của Việt Nam khoảng 50% tổng nợ. Tức là 60 tỉ USD. Nợ nước ngoài là 60 tỉ USD còn lại, tập trung vào 3 đối tác chính là ADB, WB và Nhật Bản.

Khi nói về khả năng trả nợ thì điều đầu tiên cần nói là khả năng đàm phán giãn nợ.

50% nợ trong nước chủ yếu là do các ngân hàng trong nước nắm trái phiếu chính phủ. Mà ngân hàng trong nước thì có 4 ngân hàng lớn nhất thì đều nằm trong tay chính phủ, ngân hàng do nhà nước nắm chi phối chiếm 60% ~ 70% thị phần tài chính của Việt Nam. Nói cách khác, chính phủ chi phối hoàn toàn hoạt động của nền tài chính và ngân hàng của Việt Nam. Vậy bạn tin với khoản nợ trong nước ai mới là kèo trên trong đàm phán?

50% còn lại, thì Nhật Bản chiếm 35%, đối tác này có khả năng đàm phán cao nhất do Việt Nam có quan hệ chính trị rất tốt với Nhật Bản. Khó nhất là 2 đối tác WB và ADB, chiếm 43% (25 tỉ USD) nợ của Việt Nam. Nhưng may sao Nhật Bản cũng lại là cổ đông lớn nhất của ADB. Vậy nếu trường hợp các đối tác này ép Việt Nam trả nợ thì sao?

+ Lợi nhuận của Viettel là 2 tỉ USD
+ Lợi nhuận của Mobifone là 500 triệu USD
+ Lợi nhuận của Petrolimex 800 triệu USD
+ Lợi nhuận của Vinamilk là 500 triệu USD
+ Còn một loạt tập đoàn nhà nước khác như Vietnam Airline, Vietcombank, Viettinbank, Arigbank, BIDV, Tập đoàn khoáng sản, Tập đoàn dệt may, Sabeco, ....

Chỉ thuần túy lấy lợi nhuận hàng năm của các tập đoàn nhà nước thôi bạn có thể thấy nó hơn cả chục tỉ USD rồi, chưa kể dự trữ ngoại hối là 46 tỉ USD nữa, bạn nghĩ Việt Nam đủ khả năng trả khoản nợ 25 tỉ USD nếu WB và ADB đòi ngay trong 1 năm không? Huống chi giờ là đòi nhiều năm! 25 tỉ USD thì bỏ bèng gì, 120 tỉ USD muốn vẫn có khả năng trả được liền (dù cái giá là không nhỏ).

Vấn đề của Việt Nam không phải là vỡ nợ mà là vỡ trần nợ công do chúng ta tự đặt ra để đảm bảo hiệu quả chi tiêu và an toàn tài chính lâu dài. Còn khả năng Việt Nam vỡ nợ trong tình hình hiện tại thì gần như bằng 0 nhá!

👉 Venezuela có phải là một nước Xã hội chủ nghĩa hay Cộng Sản không?

KHÔNG!!! Venezuela không phải là một nhà nước Xã hội chủ nghĩa theo nghĩa của việc chính phủ và hiến pháp của nó có chính thức ràng buộc để xây dựng Xã hội chủ nghĩa hay không (đây là những gì một “nhà nước Xã hội chủ nghĩa” phải là, theo nghĩa của Chủ nghĩa Cộng sản Mác/Lênin). Venezuela là một nước Cộng hoà liên bang nghị viện, cũng đa nguyên đa đảng đối lập như kiểu Mỹ. Chỉ là ở vị trí cao nhất, một đảng Xã hội chủ nghĩa, Đảng Xã Hội Chủ Nghĩa Thống Nhất của Venezuela, đã chiếm đa số ghế trong Quốc hội các năm 2000-2015 và hai vị Tổng thống thắng áp đảo của nước này thuộc về đảng này mà thôi!

👉 Venezuela có nền kinh tế Xã hội chủ nghĩa không?

Câu trả lời cho điều này rõ ràng là KHÔNG!!! Năng động tích lũy vốn để thúc đẩy hoạt động kinh tế mà tìm kiếm lợi nhuận, hầu hết các doanh nghiệp được tư nhân hoá, mối quan hệ mức lương lao động vẫn được đặt ra và thậm chí cơ bản hơn... Venezuela vẫn hoạt động trong hệ thống thị trường Tư bản chủ nghĩa toàn cầu. Chính phủ không can thiệp tới quá trình tích lũy vốn và các quá trình thị trường hoá; không tạo ra một bầu không khí tiêu cực và không chắc chắn cho doanh nghiệp dưới danh nghĩa chống tham nhũng và phục vụ nhu cầu của “nhân dân”; nhưng cũng không dựng lên một hệ thống mới để thay thế cho chủ nghĩa Tư bản, vì không thể thực hiện được một nhiệm vụ hoành tráng như vậy. Ít nhất Venezuela là một nền kinh tế hỗn hợp với các chính sách chống buôn bán của chính phủ, khiến thị trường bị bóp méo và chậm phát triển.

Khía cạnh Xã hội chủ nghĩa nhất của Venezuela là trong nhiệm kỳ tổng thống Chavez, lợi nhuận của Venezuela Petroleos de Venezuela SA. (một công ty dầu khí thuộc sở hữu nhà nước), đã được sử dụng để tài trợ cho các chương trình xã hội.

Chính sách của ông Chavez là dân túy, tăng trợ cấp xã hội dựa vào các nguồn lợi từ dầu hỏa. Nên khi dầu hỏa mất giá thì lập tức rơi vào thê thảm.

Chỉ có thần kinh mới đi so tình trạng của Venezuela, một nước hoàn toàn phụ thuộc vào dầu hỏa và không có sản xuất một cuộn giấy vệ sinh nữa, với Việt Nam và nền kinh tế tăng trưởng nhanh nhất nhì thế giới, hơn gấp 30 lần chỉ trong hơn 20 năm!

Thời điểm để làm mốc so sánh: 1989 (Việt Nam thực hiện đường lối Đổi mới); 1994 (Hoa Kỳ bãi bỏ các lệnh cấm vận đối với Việt Nam); 2017 (thời điểm hiện tại).

Theo Quỹ Tiền tệ Quốc tế (IMF), trong vòng 28 năm và 23 năm qua, Tổng sản phẩm quốc nội (GDP) bình quân đầu người của Việt Nam tăng gấp 23,7 lần và 10,3 lần.

Trong khoảng thời gian đó, các nước ASEAN tăng trưởng như sau: Thái Lan 4,7 lần và 2,5 lần; Singapore 5,0 lần và 2,5 lần; Malaysia 4,1 lần và 2,4 lần; Indonesia 5,5 lần và 3,5 lần; Philippimes 3,8 lần và 2,8 lần.

Đối với các nước có mức sống tương đương Việt Nam, mức thay đổi không quá 5 lần. Cụ thể: Bangladesh 4,7 lần và 4,3 lần; Nigeria 3,0 lần và 2,6 lần; Mozambique 2,2 lần và 2,6 lần.

Những nước đang phát triển và mới nổi trong châu Á tăng trưởng 10,6 lần và 8,6 lần. Hàn Quốc, quốc gia tạo nên kỳ tích ở châu Á, cũng chỉ tăng trưởng 5,2 lần và 2,9 lần. Cộng hòa Mandives, thiên đường du lịch của thế giới, cũng chỉ tăng trưởng 12,7 lần và 7,9 lần.

Theo Dự báo của PricewaterhouseCoopers (PwC), kinh tế Việt Nam sẽ tăng trưởng trung bình 5%/năm, trong vòng 34 năm tới. Với mức tăng trưởng cao nhất thế giới như vậy, GDP của Việt Nam (tính theo phương pháp ngang giá sức mua - PPP) sẽ vượt Canada, Italia và lọt Top 20 thế giới. Đây là nội dung trong Báo cáo “Trật tự thế giới toàn cầu sẽ thay đổi ra sao đến năm 2050” được PwC công bố hồi tháng 02/2017. Mà PwC là một trong bốn công ty kiểm toán hàng đầu thế giới. Nhóm này được gọi là Big 4 (KPMG, Deloitte, Ernst & Young, PricewaterhouseCoopers) và luôn dự báo kinh tế theo phương pháp khoa học.

Việt Nam còn là nước xuất khẩu và thâm hụt thương mại với Mỹ số 1 ở Đông Nam Á. Việt Nam xuất siêu theo con số tuyệt đối vào Mỹ đứng thứ 6, trên cả Hàn Quốc (32 tỉ so với 28 tỉ). Xét về thâm hụt thương mại trên tổng kim ngạch xuất nhập khẩu, Việt Nam (61%) đứng nhì chỉ sau Ireland (65%), cao hơn cả Trung Quốc (59%), Nhật Bản (35%) và Hàn Quốc (25%).

Đó là lí do vì sao người làm ăn lên chức tổng thống Mỹ như anh Trump hỉ hả, sốt sắng, đặc biệt ưu ái đến vậy với Việt Nam trong tour Asia kì này (theo Forbes) đó! 😁

PS: Hình chụp lúc đi chơi Huntington Beach - xứ đầu karaoke - Mỹ, nơi quay cảnh phim “Những người thừa kế” của Hàn xẻng, tặng cho ai khoái thằng Kim Tan 😁

SỰ THẬT ĐẰNG SAU CUỘC DI DÂN VÀO MIỀN NAM NĂM 1954 CỦA ĐỒNG BÀO CÔNG GIÁO

SỰ THẬT ĐẰNG SAU CUỘC DI DÂN VÀO MIỀN NAM NĂM 1954 CỦA ĐỒNG BÀO CÔNG GIÁO
-----------


8-1954: Mỹ tổ chức cưỡng ép đồng bào miền Bắc di cư vào Nam.

Thất bại ở Điện Biên Phủ, thực dân Pháp buộc phải ký Hiệp định Giơnevơ (21-7-1954). Thế nhưng, thực dân Pháp cấu kết với đế quốc Mỹ và chính quyền tay sai Ngô Đình Diệm tìm mọi cách phá hoại Hiệp định Giơnevơ hòng chia cắt lâu dài đất nước ta, biến miền Nam Việt Nam trở thành thuộc địa kiểu mới, một tiền đồn chống cộng lý tưởng của chúng ở Đông Nam Á. Để đạt được âm mưu đã vạch ra, một trong những thủ đoạn nham hiểm mà Mỹ và chính quyền Ngô Đình Diệm đưa ra là chính sách di cư.

Ngay từ khi vấn đề chấm dứt chiến tranh Việt Nam và Đông Dương còn đang được đàm phán ở Giơnevơ, giới cầm quyền Washington đã dự báo sẽ có sự chia đôi tạm thời nước Việt Nam trong một thời gian nhất định, và sau đó sẽ có cuộc tổng tuyển cử để đi đến thống nhất đất nước. Dưới nhãn quan của giới cầm quyền Washington, việc tiến hành tổng tuyển cử đồng nghĩa với thắng lợi của cách mạng Việt Nam. Để điều này không diễn ra, Tổng thống Mỹ, Eisenhower đã tính đến kế hoạch di cư của đồng bào miền Bắc vào Nam. Với nhãn quan chính trị như vậy, khi Hiệp định Giơnevơ còn chưa ráo mực, Mỹ và chính quyền Ngô Đình Diệm bắt tay ngay vào việc thực thi kế hoạch này.

Chính sách di cư của Mỹ - Diệm nhằm đạt ba mục đích cơ bản sau:

Một là, về mặt chính trị, đối với thế giới, Mỹ và tay sai cố tạo ra dư luận xấu về chế độ của Việt Nam ở miền Bắc nhằm ngăn chặn sự ủng hộ của nhân dân thế giới đối với cuộc đấu tranh thống nhất đất nước của nhân dân ta; tạo ra ảnh hưởng xấu của cách mạng Việt Nam đối với các quốc gia trong khu vực Đông Nam Á.

Hai là, về kinh tế - xã hội, đối với miền Bắc, Mỹ - Diệm hi vọng rút được một số lượng trí thức, công nhân kĩ thuật vào Nam, tạo ra những xáo động lớn, phá hoại sản xuất, làm cho miền Bắc không ổn định về kinh tế, khiến cho lòng người li tán, nội bộ lục đục, gây khó khăn cho ta trong cuộc đấu tranh thống nhất nước nhà và hàn gắn vết thương sau chiến tranh. Đối với miền Nam, vùng bị tạm chiếm, dân di cư sẽ là nguồn cung cấp nhân công rẻ mạt cho các đồn điền cao su, cà phê, cây ăn quả và một số cây công nghiệp mới du nhập sau Chiến tranh thế giới thứ hai ở miền Nam.

Ba là, ở miền Nam, với số người di cư, Mỹ - Diệm nhằm “thăng bằng sự chênh lệch giữa dân số miền Bắc 12 triệu và dân số miền Nam 11 triệu”. Điều này có nghĩa là “tăng thêm hi vọng của thắng lợi tổng tuyển cử đối với những lãnh tụ quốc gia, đồng thời tạo ra cơ sở xã hội vững chắc cho chế độ Diệm. Đồng bào di cư là nguồn nhân lực quan trọng đáng kể để xây dựng ngụy quân, củng cố ngụy quyền.  

Những biện pháp thực hiện:

Về chính trị - tư tưởng: Để chuẩn bị cho những chiến dịch di cư, Mỹ - Diệm đã thành lập các tổ chức, các cơ quan chuyên chỉ đạo, đôn đốc, giúp đỡ di cư. Ngày 9-8-1954, tại Sài Gòn, Ngô Đình Diệm kí quyết định thành lập Phủ Tổng ủy di cư tị nạn do Bùi Văn Lương đứng đầu, với nhiệm vụ điều khiển việc di cư từ Bắc vào Nam. Bên cạnh Phủ Tổng ủy di cư tị nạn, một tổ chức cứu trợ di cư cũng được thành lập do Linh mục Phạm Ngọc Chi đứng đầu. Sau đó, chúng còn thành lập “Hội đồng di cư Bắc Việt” lo việc huấn luyện gián điệp, tổ chức hoạt động dụ dỗ, cưỡng bức di cư… Bộ máy ngụy quyền được tập trung ở mức cao độ cho chiến dịch cưỡng ép di cư.

Trước hết, Mỹ - Diệm tuyên truyền, xuyên tạc chính sách của Đảng và Nhà nước ta, như cộng sản là vô thần nên sẽ cấm đạo, bỏ tù những người từng theo Pháp. Ngoài ra, chúng còn cố tình đặt ra những chuyện khủng khiếp để lung lạc quần chúng nhân dân.

Một thủ đoạn khác là Mỹ - Diệm lợi dụng những sai lầm của ta trong cải cách ruộng đất, tuyên truyền gây cho nhân dân hoang mang, sợ sệt và mất niềm tin vào Đảng và Nhà nước, Mỹ - Diệm còn triệt để khai thác việc những địa chủ gian ác làm tay sai cho đế quốc bị đấu tố trong cải cách ruộng đất, để dọa dẫm rằng ở lại miền Bắc, những người hợp tác với đối phương sẽ bị bắt.

Thâm độc nhất là Mỹ - Diệm nắm bắt được sự hiểu biết hạn chế của giáo dân và dựng lên hình ảnh: “Đức Mẹ và con trai là Chúa Giêsu đã vào Nam”, rằng “nếu họ ở lại dưới chính quyền cộng sản họ sẽ bị bom nguyên tử huỷ diệt và sẽ mất linh hồn”. Có nơi, địch bố trí ảnh Đức Mẹ, làm cho khi giáo dân đến cầu nguyện trông lên ảnh thấy mắt nhấp nháy và tay cử động, rồi nhân đó nói rằng Đức Mẹ hiện về khuyên giáo dân đi Nam.

Khi thấy tâm lý giáo dân có sự dao động, địch dùng biện pháp rút cha cố đi rồi cho tay sai lôi kéo con chiên đi sau. Mỹ - Diệm còn ra lệnh chuyển địa điểm các kì thi vào Nam, đóng cửa, phá phách các trường học, buộc thầy giáo và học trò phải đi theo chúng.

Về kinh tế: Thứ nhất, Mỹ - Diệm tuyên truyền rằng vào Nam sẽ có tự do, đời sống sung túc. Uỷ ban Trung ương di cư của Diệm ra lời kêu gọi: “Hỡi anh chị em Gia tô giáo, hàng trăm máy khổng lồ đang đợi chờ để chuyên chở miễn phí các anh chị em vào Sài Gòn, ở miền Nam. Ở đó,  anh chị em sẽ được tặng ruộng đất phì nhiêu… Nếu ở lại miền Bắc, anh chị em sẽ gặp nạn đói và linh hồn sẽ sa hoả ngục”, rằng “nông dân vào Nam sẽ có mỗi người 3 mẫu ruộng, 2 con trâu, nhà cửa sẵn”.

Thứ hai, đối tượng mà Mỹ - Diệm tập trung cưỡng ép di cư vào Nam bao gồm ngụy binh và gia đình của họ, giáo dân, thanh niên, công chức, giáo viên, những người trí thức và nhà chuyên môn… Để cưỡng bức được nhiều đồng bào di cư vào Nam, sau Hiệp định Giơnevơ, địch đóng cửa Ngân hàng Đông Dương, không cho rút tiền ra rồi sau đó chuyển tiền vào Nam, buộc những người gửi phải vào Sài Gòn để lĩnh.

Thứ ba, Mỹ - Diệm bày trò làm công tác từ thiện, phát chẩn gạo cho một số người túng thiếu. Khi họ đưa thẻ ra lĩnh, chúng đóng dấu dòng chữ “đồng ý đi Nam” vào rồi cho mật thám, công an ra sức “hỏi thăm”, lùng bắt những người này hoặc thưởng tiền cho những kẻ thừa hành nếu “rủ được một thanh niên hay phụ nữ đi thì được thưởng từ 300 đến 800 đồng”.

Thứ tư, tay chân của Mỹ - Diệm còn tìm mọi cách làm cho tài sản của giáo dân trở nên khánh kiệt, không còn một chút gì để hi vọng trở lại quê hương, như bắt giáo dân phải bán nhà cửa, đồ đạc, trâu bò, thuyền lưới, ngăn cấm đồng bào đi làm ăn hoặc đi buôn các nơi, không cho thuê mướn người làm việc. Thâm độc hơn, địch thả côn trùng xuống một số địa phương để phá hoại sản xuất, phá hoại mùa màng. Có nơi địch cho tay chân “lén lút tháo nước làm cho ruộng khô, vài nơi chúng phá bờ cho nước mặn vào…” như ở Tĩnh Gia (Thanh Hoá).

Ngày 19-8, chuyến tàu Mỹ chở dân di cư đầu tiên tới Sài Gòn. Cũng trong thời gian này, Mỹ phái các giáo chủ, giám mục cùng với nhân viên C.I.A ở Sài Gòn phối hợp với bọn phản động đội lốt Giáo hội Việt Nam tổ chức chiến dịch dụ dỗ, cưỡng ép đồng bào ta, nhất là số người theo đạo Thiên chúa ở miền Bắc di cư vào miền Nam.

Chính phủ Mỹ đã bỏ ra 55 triệu đô la, Pháp chi 66 tỷ phrăng cho việc thực hiện chiến dịch này.

Về phương diện di cư, ngoài đường bộ thì đường biển và đường hàng không cũng được sử dụng. Mỹ và Pháp đã đưa một đoàn gồm 19 máy bay, 41 tàu thuỷ để chuyên chở những người bị cưỡng ép, dụ dỗ di cư vào Nam, ngoài ra Mỹ còn đài thọ toàn bộ chi phí chuyên chở.

Chính sách di cư của Mỹ - Diệm diễn ra với quy mô lớn. Việc cưỡng ép di cư được tiến hành trên khắp miền Bắc, từ thành thị đến nông thôn, từ miền xuôi đến miền ngược, từ đồng bào Kinh đến đồng bào dân tộc. Với việc áp dụng tất cả những biện pháp trên, chính sách di cư của Mỹ - Diệm thu được một số kết quả. Trong khoảng gần 10 tháng, đã đưa được gần 1 triệu người ở miền Bắc di cư vào miền Nam, trong đó có khoảng 800.000 người Công giáo, tức khoảng 2/3 số người Công giáo ở miền Bắc đã bỏ vào Nam. Đến tháng 9-1955, chính quyền Ngô Đình Diệm đã lập được 286 làng định cư, trong đó có đến 265 làng định cư Thiên Chúa giáo. Mỗi làng do một vị linh mục đứng đầu. Số người di cư được chính quyền Ngô Đình Diệm phân phối định cư ở hầu hết các tỉnh ở miền Nam, từ Quảng Trị đến Cà Mau, trong đó Tây Nguyên: 30.878 người, Trung Bộ: 101.738 người, Nam Bộ: 606.914 người.
Nguồn: Bảo tàng lịch sử quốc gia
#TNVN #THANHNIENVIETNAM #THANHNIENTPHCM

Thứ Bảy, 14 tháng 10, 2017

Tình quân dân trong mưa lũ

Đến giờ phút này trận lũ lụt lịch sử đã qua đi, thiên nhiên có thể nói đã tạm yên bình trở lại. Nhưng nỗi lo còn đó khi cơn bão số 11 đang hoành hành ngoài biển Đông đe dọa tiến vào đất liền trong vài ba ngày tới. Miền Trung yêu thương lại chuẩn bị oằn mình chống lại bão lũ.
1. Thiệt hại sau trận mưa lũ 10- 12/10 
  Sáng 14/10, thông tin từ Ban chỉ đạo Trung ương về phòng chống thiên tai, mưa lũ do áp thấp nhiệt đới gây ra đã làm 60 người chết, 37 người mất tích, 31 người bị thương. Trong đó, Hòa Bình là địa phương thiệt hại nặng nề về người, với 20 người chết, 13 người mất tích. Riêng vụ sạt lở đất vùi lấp 4 hộ dân với 18 người tại xóm Khanh, xã Phú Cường, huyện Tân Lạc đến nay lực lượng cứu hộ đã tìm kiếm được 11 thi thể nạn nhân. Hiện vẫn còn 7 người mất tích, công tác cứu hộ đang được gấp rút triển khai.
QL1A đoạn qua huyện Hà Trung ngày 12/10 trong tình trạng ngập nước, một chiếc xe con chết máy đã gây ra ách tắc kéo dài nhiều km

Tại Phong Lộc- Hậu Lộc nước dâng đến tầng 2 nhà dân

Tại Thanh Hóa Vào 18h45’ ngày 10/10, Đại úy Nguyễn Thành Chủng và Thượng tá Cao Đăng Cường - Chính trị viên Đồn biên phòng 503, đã gặp nạn và bị lũ cuốn mất tích khi đang thực hiện nhiệm vụ phòng chống lụt theo chỉ đạo của cơ quan và chính quyền huyện Lang Chánh, tỉnh Thanh Hóa. 


2. Tình quân dân trong mưa lũ.
Trong lúc bão lụt tôi chỉ thấy có dân quân, bộ đội và công an được huy động đi phòng chống bão lũ giúp dân. Có thông tin bão lũ là cả cơ quan sẵn sàng ứng trực, các phương án gấp rút được đưa ra để đề phòng tình huống xấu nhất.
Tại địa bàn huyện Hậu Lộc đêm ngày 11 và 12/10, không quản mưa to gió giật hàng chục chiến sỹ công an huyện, bộ đội cùng với bà con oằn mình chống chọi giằng giật từng thước đê với bão lũ. Bữa cơm ăn vội, có khi chỉ là cái bánh mì, hộp sữa , gói mì tôm ăn sống. Chỉ lo không kịp đê mà bị vỡ thì hậu quả sẽ thế nào cho hàng trăm nghìn hộ dân.
Cán bộ chiến sỹ và nhân dân di hộ đê tại Thanh Hóa

Chiến sỹ CSGT đang làm nhiệm vụ phân luồng giải tỏa ách tắc đoạn đường bị lụt tại QL1A đoạn qua Hà Trung


Bữa ăn vội của CBCS Công an huyện Nga Sơn trong lúc giúp nhân dân chống lụt

Những lúc như vậy có ai biết rằng ở quê nhà có những người mẹ, người vợ cũng đang sáng ngọn đèn chờ cơm nghe tin thời tiết mà lòng thấp thỏm chồng con mình đi trực bão có kịp ăn uống gì không, mưa gió có ướt người cảm lạnh, càng lo hơn thiên tai bão dữ làm người đi không trở về.  
Sau cơn bão lụt cũng là họ những người đi giúp dân trổ nước, quét bùn, lau dọn đồ đạc, sửa sang mái nhà đã bị gió lốc mất.

CBCS Công an huyện Hậu Lộc giúp dân thu dọn sửa sang nhà cửa sau bão lũ

Khó khăn vất vả là vậy nhưng ai cũng ấm lòng. Bởi con đê kia đã qua được trận lũ, hàng trăm hộ dân cũng đã bảo toàn được tính mạng, tài sản, hoa màu, gia súc cũng k bị trôi mất, thiệt hại mà bão lũ gây ra đã hạn chế ở mức thấp nhất. Rồi đây nắng lên bà con lại có thể cấy cày nuôi trồng lại.
Qua cơn bão lũ mới thấy tình quân dân thắm thiết. Chỉ mong rằng thiên tai khốc liệt đừng mãi làm khổ con người thêm nữa. Sức người có hạn, đâu thể lúc nào cũng oằn mình chống chọi lại thiên nhiên.

Thứ Hai, 18 tháng 9, 2017

BỘ MẶT CỦA PAULUS LÊ VĂN SƠN VÀ NHỮNG KẺ "NHÂN DANH CHA CON VÀ THÁNH THẦN" GIẢ TẠO ĐỂ TRỤC LỢI

Trước thông tin Vũ Quang Thuận bị bắt, nhà “dân chủ” Paulus Lê Sơn vừa có bài viết bênh vực cho Thuận kèm theo những lời cáo buộc và tuyên truyền đối với chính quyền.


Paulus Lê Văn Sơn.

Lê Sơn viết:

“Những cuộc bố ráp, vây bắt trong đêm của an ninh Hà Nội với hai ông Thuận, Điển với cáo buộc “phát tán nhiều clip có nội dung xấu lên mạng Internet” cho thấy một chuỗi hành động liên tiếp của nhà cầm quyền cộng sản chà đạp nhân quyền, xâm phạm quyền tự do ngôn luận, tự do biểu đạt, tự do báo chí của công dân.”



Qua lời viết của Lê Sơn thấy được mấy điều:

Thứ nhất Lê Sơn cho rằng Vũ Quang Thuận là một nhà hoạt động, tức cùng phường “dân chủ” với những người như Lê Sơn. Tuy nhiên, ai cũng biết Vũ Quang Thuận thuộc loại thần kinh chính trị với việc đầu óc không bình thường. Chắc hẳn mọi người chưa quên những lời tuyên bố trên trời của Vũ Quang Thuận mà ai cũng biết là do ông ta đầu óc không bình thường như tuyên bố nếu làm tổng thống Việt Nam sẽ đưa Việt Nam phát triển ngang bằng Mỹ bây giờ hay tuyên bố chỉ mất tiếng đồng hồ có thể lấy lại Hoàng Sa và Trường Sa. Đấy là chưa kể Vũ Quang Thuận thuộc loại tẩu hỏa nhập ma khi vừa theo Phật giáo vừa thờ Thiên chúa và chắc hẳn chưa ai quên hình ảnh anh ta vác cây Thánh giá đi biểu tình trước tượng đài vua Lý Thái Tổ. Với một kẻ thần kinh đến điên loạn như vậy mà Lê Sơn vẫn tự hào là một nhà hoạt động hàng đầu, là niềm tự hào của phong trào dân chủ Việt thì đúng là không biết cái “phong trào dân chủ” này nó thối nát đến đâu.

Thứ hai, việc Công an bắt tạm giam Vũ Quang Thuận mà Lê Sơn lại cho rằng đó là chà đạp nhân quyền, xâm phạm quyền tự do ngôn luận, biểu đạt thì đủ biết quan niệm nhân quyền của những nhà “dân chủ” như Lê Sơn là như thế nào. Cần nhắc lại rằng Vũ Quang Thuận là người mà thời gian qua vi phạm pháp luật rất nghiêm trọng, hoạt động công khai, thách thức chính quyền, thách thức dư luận. Chuỗi video clip mà Thuận tự làm và tán phát trên mạng có nội dung tuyên truyền chống Nhà nước một cách cực đoan. Đặc biệt là chuỗi video clip có tựa đề Nói chuyện với Bác Hồ đã xúc phạm nặng nề tới tình cảm của người dân Việt Nam kính yêu dành cho Bác, xúc phạm lãnh tụ. Đấy là chưa kể Vũ Quang Thuận còn hung hăng đòi lật đổ chế độ. Đấy mà là nhân quyền và tự do ngôn luận sao.

Tóm lại là, bệnh vực một kẻ thần kinh, thanh minh cho một kẻ vi phạm pháp luật nghiêm trọng. Điều đó đủ chứng minh cái gọi là nhà “dân chủ” kiểu như Lê Sơn là như thế nào.

Blog Sân Đình đăng tải bài viết của bạn đọc Hồng Anh để vạch trần tên tâm thần hoang tưởng Paulus Lê Văn Sơn.
          "Xung quanh những sự việc đang khiến cộng đồng mạng tranh cãi nhiều trong thời gian gần đây, xin đưa ra một số suy nghĩ như sau:
          1. Lúc 21h52’ ngày 20/2/2017 Lê Sơn có đưa ra thông tin: “4000 tỉ đồng là con số mà Hà Tĩnh đã phải chi ra nuôi hệ thống công an, cảnh sát cơ động, mật vụ để bảo vệ Formosa và ngăn cản, đàn áp, đánh đạp bắt bớ người dân kiện Formosa tính từ tháng 4 năm 2016 đến hết năm 2016”. Tôi không biết con số 4000 tỉ này họ lấy ở đâu ra, nhưng lại vô tình đọc được một thông tin thế này, như vậy thì ai lên tiếng?



Rồi thế này nữa: “Theo thông tin công khai từ đài “chống cộng cuồng si” SBTN và “Việt Tân” thì đây chính là số tiền mà đài truyền hình SBTN ở hải ngoại quyên góp do Việt Tân phát động trong thời gian qua dưới vỏ bọc nhằm cứu giúp nạn nhân bão lụt Miền Trung và yểm trợ công lý cho nạn nhân Formosa. Số tiền công khai mà tổ chức này bơm cho Thục thực hiện âm mưu bảo loạn là 619,632.34 nghìn USD. Tất nhiên, đó chỉ là phần nổi trong tảng băng chìm mà sự thực bao nhiêu thì chỉ có “cha” mới biết. Vậy số tiền 619,632.34 nghìn USD này thì ai giải thích dùm tôi?

2. Lúc 13h07 ngày 17/2/2017 Lê Sơn có đăng 02 ảnh mới: “thông báo về việc nhà cầm quyền dùng bạo lực ngăn chặn người dân nạp đơn khởi kiện Formosa”.
Tôi chưa cần chỉ ra những điều bất thường xung quanh vụ việc này, nhưng đưa ra một thông tin này cho bạn đọc kiểm chứng: Qua lời của giáo dân thì mỗi ngày theo Thục và đồng bọn đi kiện được 200k/người/ngày. Như vậy, càng đông người thì Thục càng tất tay, số tiền về túi càng lớn. Theo dõi trên trang fanpage: Thanh niên Công giáo, Công giáo đạo và đời chúng tôi mới vỡ lẽ: Tải sao các trang này đăng tải hàng nghìn giáo dân tham gia đi khiếu kiện nhưng trên thực tế chỉ xấp xỉ 500 giáo dân? Hẵn số tiền chi trả cho 1000, 2000 người thẩm chí có thể hơn bao giờ cũng nhiều hơn so với khoảng 500 người như thực tế. vậy số tiền dư thừa sẽ về tay ải tay ai???
Như vậy, “kiện fomosa” chỉ là vỏ bọc của Nguyễn Đình Thục; “yêu nước”, “yêu dân”, “đòi quyền lợi cho dân” chỉ là giọng điệu mĩ dân, bịp bỡm… Nguyễn Đình Thục cũng không quên chửi chế độ, bôi nhọ phỉ báng đất nước như một chiêu trò kích động. Tất nhiên, Thục đã đóng không trọn vai kẻ “yêu nước, kính chúa” khi bản chất lợi dụng đức tin, lòng tin của giáo dân đã bị bóc trần”.
3. Lúc 12h05 ngày 15/2/2017 Lê Sơn đã thêm 1 ành và 1 video với nội dung”…Đức giám mục Micae Hoàng Đức Oanh và nguyên Giám mục tỉnh DCCWT, LM Vinh sơn Phạm Trung Thành, LM Giuse Lê Quốc Thắng, thư ký ủy ban Công Lý và Hòa Bình của HĐGM Việt nam đã đến tận nơi gặp gỡ trực tiếp và chia sẻ hiệp thông cùng LM JB Nguyễn Đình Thục”.
Xin thưa, trên trang  “Việt nam thời báo” đã đăng tải một bài của một giáo dân gửi tâm thư tới ông Nguyễn Đình Thục. “…thưa cha, việc tập đoàn Formosa vào Việt Nam, gây thảm họa mội tường đã rõ như ban ngày, chính phủ đã nỗ lực vào cuộc để khôi phục lại tình hình, chính tập đoàn Fomosa – kẻ trực tiếp gây ra thảm họa đã nhận trách nhiệm, nhận tội trước nhân dân, bây giờ cha lại kêu gọi chúng con đi khiếu kiện, giờ đây chúng con không biết kiện về cái gì, chúng con có thiệt hại gì dâu? “…Thật sai làm khi chúng con đồng hành cùng cha đi khiếu kiện…” “để góp phần giải quyết các vấn đề xã hội, giáo hội cần tiến hành cuộc đối thoại đa diện…; ấy vậy mà lúc chiều các vị lãnh đạo cao nhất của tỉnh Nghệ an ra trực tiếp đối thoại mà cha có chịu nghe đâu, chính cha luôn luôn dạy chúng con đức vâng lời, nhưng chính cha là người không vâng lời,… một vị linh mục như vậy thử hỏi mọi người, liệu cha có xứng đáng không…”
Là một LM mà giáo dân còn không muốn nghe theo, thử hỏi như chúng tôi đây làm sao tin được.

4. Lúc 09h44 ngày 18/2/2017 Lê Sơn đã thêm 03 ảnh mới  với thông tin:”cấp báo: có phải Biển tiếp tục bị bức tử bởi Formosa? Ảnh chụp lúc 10am ngày 17/2 tại cầu cảng số 1 Formosa Hà Tĩnh. Trích từ nguồn pv lề dân đông yên”.


Sau khi đăng tải, một loạt thông tin trái chiều, không đồng tình với thông tin của fb trên đưa ra nên đã đáp trả lại. Ví dụ như: Thời sự vtv1 đã ra thông tin chính thức về dải nước mầu đỏ ở Hà Tĩnh và cho biết, qua kiểm tra thực tế nước thải của formosa chỉ có một đường ống ngầm duy nhát thải ra biển, còn lại các hệ thoát nước mặt và nước mưa trong phạm vi của formosa đều thải vào 3 kênh hở với kích thước từ 20m trở lên. Đại diện tỉnh Hà Tĩnh khẳng định: hoàn toàn không có cống xả thải nào như trong clip.
Rồi độc giả Võ Hùng Cường đã đăng một bài lúc 06h50’ ngày 20/2 đã vạch trần được bộ mặt thật của những kẻ đưa tin thất thiệt với tít “tút xàm lông”



Tôi viết ra đây không phải để bênh vực cho ai, nhưng vì trên trang mạng xã hội giờ đây có rất nhiều nguồn thông tin, tiêu cực có, tích cực có. Và cái chính là tôi đang phải phân tích, nhìn nhận mọi vấn đề một cách toàn diện để đặt niềm tin đúng chỗ. Đừng ai ngụy biện rằng chỉ có những điều mình nói ra mới là chân lý đúng. Đừng ai cho tất cả những gì mình cho là đúng thì người khác cũng thấy đúng. Rồi tự phép cho mình kêu gào, chửi bới trên mạng xã hội hay các phương tiện truyền thông khác. Bởi nếu những dẫn chứng tôi đưa ra ai đó bảo là lừa đảo, là không đúng sự thật. Thì những gì mà facebook Sơn Văn Lê đăng tải trong thời gian vừa qua cũng là lừa đảo, là dối trá, là dựng chuyện hay sao? Vậy nên làm bất kỳ cái gì cũng đều phải xuất phát từ cái TÂM trong sáng. Và chúng ta hãy là những người tỉnh táo!
- NGUỒN http://www.sandinhblog.com/2017/03/paulus-le-van-son-ang-hien-minh-la-mot.html?m=1

Chủ Nhật, 17 tháng 9, 2017

CHÂN DUNG MỘT KẺ DÂN CHỦ DỎM BỊP BỢM


nguyễn văn tráng.png
       Nếu là một bạn đọc có dành sự quan tâm đến các vấn đề chính trị thì chắc hẳn các bạn không lạ gì với tài khoản facebook “Trang Nguyen” (hay còn có tên khác là Vô Danh Khách) bởi trên trang cá nhân của facebooker này thường xuyên chia sẻ các bài viết có nội dung phản động, tuyên truyền chống phá chế độ như các bài viết của Chí Toại, Đỗ Thang Chu, Lê Thảo Duyên, Hiếu Cọt’s, Maria Thuý Nguyễn, Hồ Huy Trường,… Chính chủ nhân trang facebook này cũng thường xuyên có các bài viết cũng như bình luận trái chiều, một mặt cổ xúy, kêu gọi cho cái gọi là phong trào dân chủ của tổ chức phản động Việt Tân, mặt khác tập trung tuyên truyền, xuyên tạc đường lối, chủ trương chính sách của Đảng và Nhà nước. Vậy sự thật về kẻ ẩn mặt đằng sau trang facebook đó là ai?
       Về chủ nhân trang facebook trên có tên thật là Nguyễn Văn Tráng, sinh năm 1991, hộ khẩu thường trú tại thôn 8, Thành Lộc, Hậu Lộc, Thanh Hóa. Hiện nay đang là sinh viên K15 khoa kỹ thuật công nghệ, Đại học Hồng Đức (Thanh Hóa). Khi là sinh viên của trường đại học này, Tráng không chăm chỉ học hành mà luôn có những hoạt động đi ngược với quy chế của nhà trường, thường xuyên phát ngôn những luận điệu cực đoan, đi ngược lại với chủ trương, chính sách, pháp luật của Đảng và Nhà nước.
       Ngay lập tức, Tráng được Hội anh em dân chủ – một tổ chức ngoại vi của khủng bố Việt Tân để ý, và giao cho những nhiệm vụ cụ thể sau: liên lạc với số thành viên của Hội anh em dân chủ ở Hà Nội và thành phố Hồ Chí Minh; thu thập thông tin, tài liệu, hình ảnh về tình hình dân chủ ở Thanh Hóa; lôi kéo, kích động người khác tham gia các hoạt động phá rối an ninh ở Hà Tĩnh, Nghệ An…; in ấn tài liệu, làm băng rôn, khẩu ngữ xuyên tạc, chống phá chế độ. Nguyễn Văn Tráng còn trực tiếp tham gia các cuộc tụ tập đông người, biểu tình núp dưới danh nghĩa yêu nước, bảo vệ môi trường,…
       Đặc biệt, sau khi được tham dự Đại hội Thanh niên Úc Châu tại thành phố Melbourne (Úc) và được huấn luyện các chu đáo các kỹ năng tuyên truyền, lôi kéo tập hợp lực lượng chống phá cách mạng Việt Nam, Tráng điên cuồng có các hành động trắng trợn và ngông cuồng hơn. Điển hình là các phát ngôn có nội dung bôi nhọ ngành công an; bóp méo, nhằm phỉ báng chính quyền về sự việc lãnh đạo tỉnh Yên Bái bị bắn tử vong; tuyên truyền xuyên tạc giới báo chí trong nước và cá nhân Thủ tướng Nguyễn Xuân Phúc khi đi công tác ở Hội An…
        Với những hành động có thể nói là “mất dạy” nêu trên của Nguyễn Văn Tráng thì có thể khẳng định Tráng không đủ tư cách đạo đức để tiếp tục là sinh viên trường Đại Học Hồng Đức. Đồng thời với những luận điệu xuyên tạc, cùng các hoạt động chống phá chính quyền nêu thì việc tiến hành truy tố Tráng trước pháp luật là hoàn toàn cần thiết để đảm bảo an ninh trật tự, giữ gìn bình yên cho đất nước và nhân dân.

        Phiêu diêu kiếm

VÕ THỊ SÁU- NGƯỜI CON GÁI ĐẤT ĐỎ ANH HÙNG

Hồn thiêng Võ Thị Sáu tuyên truyền hay sự thật?

Hôm nay tôi lại viết đôi điều về nhóm Nguyễn Quang A, Nguyễn Duy, Nguyên Ngọc diễn trò bôi bẩn hình tượng Võ Thị Sáu, một nữ anh hùng trong cuộc kháng chiến chống Pháp.

Con người và huyền thoại Võ Thị Sáu

Nhìn lại đôi nét lịch sử chúng ta thấy vào tháng 9 năm 1858, quân Pháp bắt đầu tấn công bán đảo Sơn Trà (Đà Nẵng), mở đầu cho cuộc xâm lược VN. Nhiều cuộc kháng chiến chống Pháp của quân và dân ta đã nổ ra. Một trong vô vàn tấm gương sẵn sàng hy sinh thân mình cứu nước là Nguyễn Trung Trực. Ông đã chỉ huy nghĩa quân đốt cháy một chiếc tầu chiến mang tên L’Espérance (Hy Vọng). Khi bị Pháp bắt và bị hành hình, ông đã nói một câu lưu danh muôn thuở: “Bao giờ người Tây nhổ hết cỏ nước Nam thì mới hết người Nam đánh Tây”. Vì vậy mà với vũ khí hiện đại hơn, phải sau 30 năm, đến ngày 17 tháng 10 năm 1887, Pháp mới chiếm được VN, thành lập Liên bang Đông Dương (Union Indochinoise) cùng với Campuchia; Lào. Tên VN đã bị xóa trên bản đồ thế giới.

Việc giành lại chủ quyền đất nước là một công cuộc chính nghĩa thiêng liêng, biết bao người con của đất nước đã hy sinh thân mình vì nghĩa lớn, đến việc giết người bình thường là việc cực ác nhưng giết quân địch bảo vệ đất nước lại trở thành một hành động anh hùng. Vì vậy giả sử hình tượng Võ Thị Sáu có là hư cấu, không có thực, thì việc tuyên truyền với mục đích cao cả cũng hoàn toàn là chính đáng. Chỉ có những kẻ mất nhân tính mới mang những điều chính đáng ra bỡn cợt!

Chị Võ Thị Sáu

Có điều nhân vật Võ Thị Sáu không phải là hư cấu mà là sự thật, cuộc đời chị đã trở thành huyền thoại và thực tế chị đã trở thành thánh. Sau khi chị bị quân Pháp tử hình mới 19 tuổi, đã xuất hiện nhiều hiện tượng tâm linh liên quan đến linh hồn chị Sáu với những nhân chứng sống. Từ đó mới có sự tôn kính chị, chứng tỏ việc chị hiển thánh đúng là sự thật.

Như những câu chuyện liên quan đến ngôi mộ của chị Võ Thị Sáu. Sau khi chị bị tử hình, do cảm phục người con gái anh hùng, người ta cứ đắp mộ, đúc bia cho chị dù những tên chúa đảo nhiều lần lệnh cho lính đập nát bia và san bằng ngôi mộ chị.

Chính từ đó đã xuất hiện những câu chuyện huyền bí về những kẻ phá mộ chị đã, hoặc bị chết “bất đắt kỳ tử” hoặc bị khùng điên! Và cũng từ đó mà ở Côn Đảo đã xuất hiện lời thề: “Có cô Sáu chứng giám”. Không ai nhớ hết có bao nhiêu tấm bia xi măng đã được dựng lên tiếp theo nhau, cho đến tấm sau cùng được tồn tại vì đến ngày giải phóng. Đó chính là tấm bia phía trước bên phải ngôi mộ.

Cũng phía trước, phía trái ngôi mộ chị Sáu, có một tấm bia cũng chuyên chở một câu chuyện độc đáo không kém. Một đôi vợ chồng, khi người chồng là Tỉnh trưởng Côn Đảo, ông Tăng Tư, tức phía đối nghịch với chị Sáu:

Vì lòng cảm phục chị, họ đã bất chấp hậu họa, đã làm một tấm bia với hàng chữ “Liệt nữ Võ Thị Sáu sinh năm 1933 tại Bà Rịa, mất ngày 23/1/1952” từ Sài Gòn mang ra Côn Đảo, nửa đêm bí mật dựng tại mộ chị:

Như vậy, tại mộ chị Sáu có tới 4 tấm bia, hai tấm dựng trước giải phóng nói trên. Tấm bia thứ ba bằng đá đen với những dòng chữ nhũ vàng: “Liệt sĩ, Anh hùng lực lượng vũ trang nhân dân Võ Thị Sáu…” được đặt ở vị trí trung tâm trang trọng nhất. Đó là tấm bia với danh nghĩa Nhà nước và nhân dân ta ghi công chị. Tấm bia thứ tư bằng đá, phía sau cùng như một tác phẩm nghệ thuật, có gắn tượng chị hình tròn bằng đá mầu trắng tượng trưng cho tinh thần vì nước quên thân ở tuổi 19 của chị mãi mãi rực rỡ, sáng trong như vầng trăng 16.

***

Vậy mà những ngày hôm nay Nguyễn Quang A, Nguyễn Duy, Nguyên Ngọc… những kẻ đã giầu có, thành danh, được hưởng cuộc sống thanh bình lại bầy trò bôi bẩn bình tượng Võ Thị Sáu, hàm ý cho việc tuyên truyền của ta trong cuộc kháng chiến chống Pháp giành lại nền độc lập là ba xạo.

Có điều với Nguyên Ngọc, Nguyễn Duy làm vậy chẳng khác gì tự vả vào mồm mình.

Việt Nam, một nước nhỏ, nghèo nàn, lạc hậu, để có được một sức mạnh chiến thắng trong các cuộc chiến giành lại và bảo vệ nền độc lập như đã chiến thắng đã phải biết kết hợp nhiều nguồn sức mạnh, trong đó có sức mạnh của tuyên truyền. Trong lĩnh vực tuyên truyền, văn chương được coi là một trong những mũi chủ công. Nhà văn được khuyến khích, ưu ái, tôn vinh viết những tác phẩm đáp ứng được công tác tuyên truyền. Họ được gọi là những chiến sĩ cầm bút. Trong đội quân trùng điệp ấy có Nguyên Ngọc và Nguyễn Duy. Vậy xin nói chuyện văn chương đôi chút để mọi người thấy tại sao tôi lại bảo “Nguyễn Duy, Nguyên Ngọc đã tự vả vào mồm mình”?

Nguyên Ngọc thời chiến tranh đã viết những tác phẩm “người tốt, việc tốt”, những tùy bút giọng điệu còn hơn cả hô khẩu hiệu, vì vậy mà được đặc biệt chú ý. Tên tuổi Nguyên Ngọc được vinh danh, tác phẩm được đưa vào chương trình giảng dạy, và thế là làm khốn khổ cái thằng tôi, lứa tuổi tôi đi học buộc phải học văn Nguyên Ngọc. Có thời kỳ dài tôi không hiểu sao thời học phổ thông mình không thích học môn văn sao vào đời lại viết văn rồi thành nhà văn? Mãi về sau thì biết, văn chương mang tính tuyên truyền đúng là có ích cho cách mạng nhưng mặt nội dung được coi trọng hơn mặt nghệ thuật, cái có ích được coi trọng hơn cái hay; mà một thằng học trò có bản năng văn chương như tôi, từ trong vô thức, tôi thích cái hay hơn là cái có ích. Mà cái hay trong văn chương đối với tôi không chỉ là chuyện có ích; cũng không phải là vần vèo, mây trăng hoa lá; càng không phải là sự lập dị, lộn ngược; mà cái hay chính là tính tư tưởng, những ý tứ sâu xa, cao siêu của tác phẩm. Vì vậy học hết phổ thông, người có tác phẩm tôi thích, tôi nhớ, không ai khác, lại chính là Chế Lan Viên! Khác hẳn lối viết “tả chân”, thấy gì viết nấy của đa số nhà văn, nhà thơ kiểu như Nguyên Ngọc, tôi nhớ những câu thơ mang tính trí tuệ, chất chứa những tư tưởng, ý tứ sâu xa của ông Chế, kiểu như:

Lũ chúng ta ngủ trong giường chiếu hẹp
Giấc mơ con đè nát cuộc đời con
(Người đi tìm hình của nước)

Cũng là ca ngợi lãnh tụ, cũng có thể phục vụ tốt cho công tác tuyên truyền, nhưng phải mãi gần đây, khi nghiên cứu Đạo Phật, tôi mới hiểu hết ý tứ hai câu thơ trên. Cũng như Kinh Phật, hai câu trên của Chế Lan Viên đã chỉ ra sự tham lam, ích kỷ mà loài người vì vô mình luôn chìm đắm, lặn ngụp trong đó.

Còn Nguyễn Duy, cũng là một nhà thơ, khi múa môi chê bai sự tuyên truyền, ông ta đã quên béng, chỉ với những câu thơ cua ốc rơm rạ vụn vặt, hơn nghệ thuật hô khẩu hiệu một tí, nếu không được chủ ý tuyên truyền cho công cuộc giải phóng, Nguyễn Duy không thể được giải nhất trong một cuộc thi lớn của báo Văn nghệ. Như viết về cây tre:

Thân gầy guộc, lá mong manh
Mà sao nên lũy nên thành tre ơi?
Về mái tăng của bộ đội:
Vuông vuông chỉ một chút này
Mà che tròn vẹn ngàn ngày quân đi

Như tôi đã viết, Nguyễn Duy đã gặp may, bởi hồi Nguyễn Duy làm những câu thơ này nước ta có đến 95% là nông dân, những câu thơ vần vèo, diễn tả những những cảnh vật gần gũi, thân quen rất dễ hợp “gu” với số đông độc giả.

Rồi Nguyễn Duy cũng tự nhận ra sự vụn vặt, tầm thường, đã “đổi mới” theo xu hướng mới sau ngày giải phóng. Điển hình là Nguyễn Duy làm bài “Đánh thức tiềm lực” để “Tiễn đưa anh S.D đi làm kinh tế”. S.D. chính là viết tắt hai chữ Sáu Dân, ông Võ Văn Kiệt. Bài thơ mang tính “hiện thực phê phán”, ngược với thời “thơ hô khẩu hiệu” trước của Nguyễn Duy:

Lúc này ta làm thơ cho nhau
đưa đẩy mà chi mấy lời ngọt lạt

Vì vậy mà bài thơ đã “gãi đúng chỗ ngứa” của độc giả nên khá nổi tiếng. Có điều viết vậy Nguyễn Duy lại quay về thời Nam Cao, Ngô Tất Tố, đã đổi khác chính mình chứ không phải đổi mới. Nguyễn Duy liệt kê những yếu kém của xã hội, rồi cũng hô hào “đánh thức tiềm lực”, nhưng xã hội VN, trí tuệ đa phần như Nguyễn Duy, Nguyên Ngọc, thậm chí còn kém hơn, lấy đâu ra “tiềm lực” mà “đánh thức”?!

Thời này cũng chính là thời tôi bắt đầu dấn thân vào văn chương. Nhưng không như Nguyễn Duy là chàng thanh niên nông thôn đi lính, làm thơ, tôi là một người nghiên cứu khoa học làm thơ, nhưng tôi đã lạc nhịp vì đất nước đã hết chiến tranh, không còn cần thơ ca để tuyên truyền như trước nữa. Tôi cũng “đổi mới”, gần như không làm một bài nào thuần ca ngợi, hô khẩu hiệu mà hầu hết làm theo tinh thần phản biện, không phải chỉ chỉ ra những cái xấu của xã hội mà còn phải chỉ ra được cái bản chất và hướng khắc phục những vấn đề đó.

Đất nước chúng ta không phải như ý Nguyễn Duy có tiềm lực nhưng ngủ quên mà ai học khoa học sẽ thấy, so với các nước phát triển, chúng ta còn thua họ rất xa về tiềm lực, tiềm lực về sáng tạo tri thức và vận dụng tri thức vào đời sống. Tôi đã làm bài thơ “Ơi đất nước mang hình dấu hỏi” có đoạn:

Bây giờ con đã là kỹ sư có lớn khôn hơn
Nhưng con luôn nhớ cả tuổi thơ mình đã nhúng
trong nước ruộng chua đọng váng mầu gỉ sắt
Đi qua cuộc chiến tranh con đến với giảng đường
Con từng lơ ngơ như chú bé cưỡi trâu đi tìm thuyết
Tương đối của Einstein ở chin tầng mây
Con mắt từng quen nhìn khoai nướng, ngô bung thật
khó hình dung đâu “không gian lồi”,
đâu “không gian lõm”?
Nên dù đã gần 20 năm xa quê con vẫn luôn thầm nhắc
Máu giội trong buồng tim mình vẫn là máu nông dân
Ôi giai cấp nông dân giai cấp của Tổ Tiên
làm sao ta không yêu, không kính!
Nhưng khi đất nước đã ngàn ngàn năm nghèo đói
Khi đất nước đang quặn mình trong câu hỏi
Cái trí truệ nông dân lại khó trả lời

Tính nông dân nhỏ lẻ, xuê xoa, cả nể, đại khái, thiếu chính xác, v.v… là những yếu tố chính làm nên cái “lỗi hệ thống”, gây ra tất cả những yếu kém, tệ nạn của xã hội chúng ta hôm nay.

Thú vị ở chỗ chính Chế Lan Viên, do cơ duyên đưa đẩy, lại là người đã nhận ra khả năng của tôi. Nhưng buồn ở chỗ trong làng văn người có trí tuệ như “cụ Chế” lại quá hiếm mà phần đông thì chỉ như, mà còn kém hơn, cỡ Nguyễn Ngọc và Nguyễn Duy mà thôi!

Vì vậy, chẳng ai quen biết tôi mà không cho tôi là có tài cả, nhưng so với Nguyễn Duy, Nguyên Ngọc thì chính họ mới là người thành công, thành danh, còn tôi thì không. Nguyên Ngọc từng được đề cử Giải thưởng cao nhất là giải Hồ Chí Minh nhưng từ chốiNguyễn Duy đã được Giải thưởng Nhà nước. Nếu là những người có trí cao, tâm sáng, họ sẽ nhận ra so với biết bao người tài đức hơn họ nhưng lại thua thiệt hơn họ thì họ chính là những người quá may mắn, quá được thể chế ưu ái. Vậy sao bây giờ họ lại như chó phản chủ, quay cổ “cắn” thế chế!

Còn tôi ngược lại bị thua thiệt đủ đường nhưng sao lại bảo vệ thể chế? Không phải tại tôi ngu trung mà đơn giản chỉ vì tôi không thiển cận, chấp vặt mà nếu là người có trí, chúng ta phải khách quan nhận thấy so với đất nước thời còn nô lệ và chết đói, ngày nay dù còn biết bao tệ nạn, bất công, nước ta đúng vẫn là thiên đường. Đúng là chúng ta cần chỉnh đốn, sửa đổi, nhưng cần những người tài đức chứ nghe bọn trí thức lưu manh thì cám cũng không có mà ăn. Chúng ta không được tô hồng cũng như bôi đen xã hội, nếu muốn hãy phản biện, kể cả thấy ai, thấy cơ quan nào sai trái hãy khiếu nại, tố cáo. Nhà nước có luật khiếu nại, tố cáo mà. Có điều muốn phản biện được cần phải có tâm và trí, phải có tinh thần xây dựng, phản biện vì động cơ không trong sáng rất dễ thành phản bội; còn khiếu kiện, tố cáo cần hiểu rõ vụ việc, có đầy đủ chứng cớ, nếu không cũng rất dễ phạm tội vu khống. Chính tôi đây đã viết nhiều bài mang tính phản biện; cũng chính tôi đây đã giúp những người oan sai khiếu nại, tố cáo. Có nhà nước nào cấm tôi đâu?

Còn nói bậy, bôi bác anh hùng liệt sĩ, muốn bôi đen cả lịch sử như đám Nguyễn Quang A, Nguyễn Duy, Nguyên Ngọc… vừa làm thì không chỉ sai trái mà còn thể hiện nhân cách phản trắc, điêu toa, đểu cáng, rất đáng khinh!

ĐÔNG LA