Tìm kiếm

Chủ Nhật, 4 tháng 3, 2018

NHỮNG KẺ VÔ LƯƠNG TÂM VỚI NỖI ĐAU "CHẤT ĐỘC MÀU DA CAM"         
 Chiến tranh đã đi qua nhưng hậu quả mà nó để lại trên đất nước Việt Nam còn đáng sợ hơn nhiều so với những gì nó đã cướp đi trong cuộc chiến. Những di chứng mà chất độc màu da cam (CĐMDC) và dioxin để lại là hàng vạn nạn nhân CĐMDC/ dioxin Việt Nam đã chết; đồng thời hàng triệu nạn nhân có con và cháu sinh ra bị dị tật bẩm sinh; nhiều phụ nữ không được hưởng hạnh phúc làm mẹ, rơi vào tuyệt vọng khi sinh ra những đứa con bệnh tật, dị dạng không ra hình người. Cho đến nay, hàng triệu nạn nhân Việt Nam vẫn đang hàng ngày phải vật lộn với những cơn đau mà di chứng CĐMDC/dioxin để lại, họ mất mát và đau khổ cả về vật chất và tinh thần. Những đau thương và mất mát đó đã đặt ra bao nhiêu câu hỏi mà chưa có câu trả lời hết được đó là chất độc đó sẽ tồn tại trong môi trường và trong những con người bị phơi nhiễm sẽ là bao lâu? Sẽ còn bao nhiêu thế hệ kế tiếp còn bị ảnh hưởng trong tương lai? Hậu quả sẽ thế nào?           Trong khi báo chí trong nước và quốc tế thường xuyên có những bài viết tố cáo về tội ác của Mỹ trong cuộc chiến tranh hóa học ở Việt Nam, thì lại có những kẻ vô lương tâm lại đào xới nỗi đau dân tộc, nịnh bợ, bênh vực Mỹ. Chúng tôi gọi đó là bi kịch, bi kịch của dân tộc Việt Nam khi đã cưu mang, chứa chấp những tên phản đồ, bi kịch của những tên a dua theo cái xấu dẫm đạp lên cả tự tôn dân tộc.            
 Năm 1961, Tổng thống Mỹ John F.Kenedy phê chuẩn cho quân đội Mỹ tiến hành chiến dịch khai quang đồng cỏ Việt Nam, quyết định này được tổng thống Nam Việt Nam Ngô Đình Diệm (chính quyền do Mỹ dựng lên) nhiệt tình ủng hộ. Tuy nhiên, một số quan chức cấp cao trong Bộ Ngoại giao Mỹ như RogerHilsman và WAverell Harriman phản đối quyết định của tổng thống Kenedy, họ cho rằng hành động này sẽ tiêu hủy mùa màng của nông dân. Dư luận trên thế giới cũng lên án gay gắt, xem đây là một hành động trái pháp luật và dã man, tàn bạo. Mặc dù không được sự đồng tình của đại đa số dân Mỹ và các dân tộc trên thế giới, nhưng Mỹ vẫn thực hiện chiến dịch khai quang.  Mỹ đã từng sử dụng 15 loại thuốc diệt cỏ khác nhau tại Đông Nam Á, gồm các mã danh: "chất da cam "(Agent orange), "chất xanh" (Agent Blue, cacodylic acid), "chất trắng" (Agent White), "chất tím" (Agent Purple) và "chất hồng" (Agent Pink). Trong đó, chất độc da cam là hỗn hợp hai loại thuốc diệt cỏ 2-4-D và 2-4-5-T. Dioxin là tên được đặt cho một loại chất độc hại có trong chất độc da cam và các chất diệt cỏ khác. Bộ Cựu chiến binh Hoa Kỳ tuyên bố rằng chất độc da cam chỉ chứa một lượng nhỏ loại chất dioxin này, tuy nhiên những khu vực bị ảnh hưởng của chất độc da cam hay những nơi lưu trữ cho thấy nồng độ rất cao của chất dioxin. Tổ chức Y tế thế giới đã phân loại dioxin như một chất gây ung thư ở người, có thể làm hỏng các hệ thống trong cơ thể như nội tiết, hệ miễn dịch và thần kinh. Khi dioxin được rải xuống, nó không chỉ phá hủy cây cối, động vật và con người, nó còn thấm vào đất và nguồn nước ngầm, trở thành một phần của chuỗi thực phẩm. Khi ai đó ăn phải các loại cây trồng hoặc động vật đã bị nhiễm dioxin, nó sẽ bắt đầu tích lũy trong các mô mỡ.                            
Có rất nhiều tranh cãi về tác hại thực tế của chất độc da cam. Viện Y học thuộc viện Hàn lâm khoa học quốc gia Mỹ cho rằng có một mối liên hệ giữa chất độc da cam và sự hình thành một số loại ung thư trên con người. Thực tế cho thấy một số khu vực tại Việt Nam chịu sự ảnh hưởng của chất độc da cam có tỷ lệ cao các loại bệnh tật, di tật bẩm sinh và cả ung thư. Quân đội cũng như người dân Việt Nam là những người phải hứng chịu hậu quả nặng nề nhất, tuy nhiên chính những người lính Mỹ trong chiến tranh Việt Nam cũng chịu tác hại của chất độc da cam do tiếp xúc. Năm 1978, bộ cựu chiến binh đã thành lập một chương trình giúp đỡ các cựu chiến binh bị nhiễm chất độc da cam. Chương trình đã kiểm tra sức khỏe của trên 300.000 cựu chiến binh đã từng tham gia chiến tranh Việt Nam. Họ được chăm sóc sức khỏe, bồi thường thiệt hại do việc tiếp xúc với chất độc da cam, bên cạnh đó chương trình còn hỗ trợ con cái của các cựu chiến binh khi sinh ra bị dị tật, chăm sóc y tế và giáo dục đặc biệt.           
Trong thời gian qua, đã có rất nhiều vụ kiện lên tòa án Mỹ liên quan đến tác hại của chất độc da cam và hậu quả mà nó để lại sau chiến tranh Việt Nam, tuy nhiên những người Việt Nam chịu ảnh hưởng của chất độc da cam vẫn chưa bao giờ nhận được sự bồi thường mà họ đáng được nhận. Tại sao lại như vậy?           
Thứ nhất, Mỹ vô cùng khôn ngoan, xảo quyệt, đời nào chúng chịu thua kiện Việt Nam, nhận bồi thường khác nào chúng tự vả vào mặt mình, thừa nhận tội ác chiến tranh do chúng gây ra.        
   Thứ hai, đã rất nhiều năm sau nhiễm độc, việc khó khăn là các mẫu xét nghiệm bây giờ mới lấy thì độ chính xác không cao, chứng cứ không rõ ràng.           Thứ ba, Mỹ luôn tự huyễn hoặc, đề cao cái chúng gọi là “nhân quyền” – quyền con người, lấy cái cớ đó để bịp bợm, gieo rắc chiến tranh khắp nơi. Chấp nhận bồi thường thì xem như sự dối trá “nhân quyền” đó sụp đổ.           
Thứ tư, Việt Nam thua kiện cũng bởi vì dân tộc Việt Nam còn những kẻ “đào mồ xới mà” dân tộc a dua theo Mỹ, còn những người không tin vào sức mạnh dân tộc thì lấy đâu ra sức mạnh để thuyết phục dư luận thế giới.Còn những kẻ đang bịa đặt kia, đã bao giờ chúng mày về tận nơi có nạn nhân chất độc da cam, chứng kiến cuộc sống đau đớn cả thể xác, tinh thần của họ chưa? Đã bao giờ chia sẻ với họ những khó khăn, mặc cảm về cuộc sống mà đáng ra sẽ tốt đẹp hơn nhiều nếu không có cuộc chiến tranh của bọn đế quốc thực dân, không có chất độc da cam. Khẳng định là chưa bao giờ vì lũ chúng mày là bọn khốn nạn, vô lương tâm.

NGuồn: https://giolao37.blogspot.com/2017/12/nhung-ke-vo-luong-tam-voi-noi-au-chat.html?m=1

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét