NẾU KHÔNG CÓ ĐẢNG CỘNG SẢN VIỆT NAM LÃNH ĐẠO, LIỆU VIỆT NAM CÓ ĐƯỢC NHƯ NGÀY HÔM NAY KHÔNG?
Hiện nay, trên mạng xã hội có một số người đưa ra ý kiến cho rằng: "Nếu Việt Nam không đánh Pháp thì người Pháp cũng trao trả độc lập cho nước ta"; hoặc: "Nếu không chống Mỹ thì giờ Việt Nam giàu nhất châu Á!".
Những luận điệu này không mới nhưng lại ru ngủ được khá nhiều người, nhất là một số người thiếu thông tin chơi Facebook, hoặc những người trẻ ít va vấp xã hội và tìm hiểu về quá trình đấu tranh của đất nước.
Để hiểu rõ sự đúng, sai của những luận điệu trên, chúng ta hãy ngược dòng lịch sử dân tộc ta một chút về thế kỷ XIX - khi Việt Nam còn là một nước phong kiến dưới sự cai trị của triều đình thối nát nhà Nguyễn.
Tháng 8 năm 1858, quân viễn chinh Pháp cùng Tây Ban Nha mở màn cuộc xâm lược Việt Nam bằng việc tấn công vào cảng Đà Nẵng, sau đó rút vào xâm chiếm Sài Gòn. Tháng 6 năm 1862, vua Tự Đức ký hiệp ước nhượng ba tỉnh miền Đông cho Pháp. Năm 1867, Pháp chiếm nốt ba tỉnh miền Tây kế tiếp để tạo thành một lãnh thổ thuộc địa Cochinchine (Nam kỳ). Sau khi củng cố vị trí vững chắc ở Nam Kỳ, từ năm 1873 đến năm 1886, Pháp xâm chiếm nốt những phần còn lại của Đại Nam qua những cuộc chiến phức tạp ở Bắc Kỳ.
Ngày 6 tháng 6 năm 1884, hòa ước Patenôtre được ký kết tại kinh đô Huế gồm có 19 điều khoản, chia nước Đại Nam ra làm ba xứ: Bắc Kỳ, Trung Kỳ và Nam Kỳ dưới ba chế độ khác nhau. Mỗi kỳ có một chế độ cai trị riêng như là ba nước riêng biệt. Nam Kỳ là xứ thuộc địa Pháp, Bắc Kỳ và Trung Kỳ là xứ Pháp bảo hộ nhưng triều đình nhà Nguyễn trên danh nghĩa vẫn được quyền kiểm soát.
Ngay khi Pháp nổ súng xâm lược Việt Nam, các cuộc khởi nghĩa và phong trào yêu nước của nhân dân ta chống thực dân Pháp diễn ra liên tục và sôi nổi nhưng đều không mang lại kết quả. Phong trào Cần Vương (phong trào yêu nước theo ý thức hệ phong kiến, do giai cấp phong kiến lãnh đạo) đã chấm dứt ở cuối thế kỉ XIX với cuộc khởi nghĩa của Phan Đình Phùng (1896). Phong trào nông dân, tiêu biểu là cuộc khởi nghĩa Yên Thế của Hoàng Hoa Thám kéo dài mấy chục năm cũng thất bại vào năm 1913. Phong trào yêu nước theo khuynh hướng dân chủ tư sản do các cụ Phan Bội Châu và Phan Chu Trinh lãnh đạo cũng rơi vào bế tắc. Trước khi Đảng Cộng sản được thành lập, cách mạng Việt Nam chìm trong khủng hoảng về đường lối cứu nước, các phong trào yêu nước và phong trào giải phóng dân tộc đều thất bại và bị thực dân Pháp dìm trong biển máu.
Ngày 03/02/1930 Đảng cộng sản Việt Nam (ĐCSVN) ra đời. Được soi sáng bởi lý luận của Chủ nghĩa Mác - Lênin, với đường lối đấu tranh “dân tộc hóa”, phục vụ thiết thực cho lợi ích của dân tộc nên đã thu hút được sự tham gia và sự ủng hộ của đông đảo quần chúng nhân dân ở mọi tầng lớp, thành phần, dân tộc, tôn giáo… Nhờ vậy mà cách mạng Việt Nam mới đi "từ thắng lợi này đến thắng lợi khác", và chỉ sau 15 năm ra đời, Đảng Cộng sản Việt Nam đã lãnh đạo nhân dân tiến hành thành công Cách mạng Tháng Tám, lập nên nước Việt Nam Dân chủ Cộng hòa.
Cần nói rõ thêm: Giai đoạn này, người Pháp đã bị phát xít Nhật “hất cẳng” ở Việt Nam. Sau khi được Pháp “dâng” cho Việt Nam, phát xít Nhật đã tiến hành những chính sách cực kỳ tàn bạo, gây nên nạn đói khủng khiếp năm 1945 làm hơn hai triệu người Việt Nam chết đói. Đồng thời, chúng dựng lên chính quyền bù nhìn “đế quốc Việt Nam” do Trần Trọng Kim làm Thủ tướng, nhưng hoàn toàn không có thực quyền, mà nằm dưới sự cai trị của quân Nhật.
Ngay sau khi giành được độc lập, nhà nước Việt Nam dân chủ cộng hòa non trẻ phải đương đầu với dày đặc “thù trong, giặc ngoài”. Liền sau đó, thực dân Pháp nổ súng xâm lược nước ta lần thứ hai. Sau nhiều lần nhượng bộ để mong tránh được chiến tranh, ngày 19/12/1946 Chủ tịch Hồ Chí Minh ra lời kêu gọi toàn quốc kháng chiến. Cả dân tộc lại cầm súng đứng lên quyết bảo vệ nền độc lập nước nhà. Sau 9 năm trường kỳ kháng chiến dưới sự lãnh đạo của Đảng, với chiến thắng Điện Biên Phủ “Lừng lẫy năm châu, chấn động địa cầu”, quân và dân của nước Việt Nam dân chủ cộng hòa đã buộc kẻ xâm lược tham lam, tàn bạo là thực dân Pháp phải ngồi vào bàn hội nghị Geneve và rút quân khỏi Việt Nam.
Lẽ ra, với các điều khoản của Hiệp định Geneve, nước Việt Nam đã hoàn toàn độc lập, thống nhất từ năm 1956. Tuy nhiên, với dã tâm của một tên trùm đế quốc, Mỹ đã ngang nhiên xé bỏ Hiệp định Geneve, dựng lên chính quyền tay sai ngụy do Ngô Đình Diệm đứng đầu. Kể từ đây, quan thầy Mỹ và tay sai ngụy đã thực thi chia cắt Việt Nam thành hai “nước” với hai chế độ chính trị đối lập nhau, gây nên biết bao thảm cảnh tang tóc cho nhân dân cả nước. (Bản thân người viết những dòng này có gia đình người cô ruột gồm năm thành viên bị bom Mỹ sát hại vào năm 1972).
Mặc dù, như nhạc sĩ Diệp Minh Tuyền đã viết: “Dù rằng đời ta thích hoa hồng, kẻ thù buộc ta ôm cây súng…”. Trước sự bạo tàn, man rợ của Mỹ - ngụy, một lần nữa dân tộc Việt Nam lại phải đứng lên bảo vệ phẩm giá của mình. Cả dân tộc đứng lên dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam và Bác Hồ, sau tròn 20 năm chiến đấu gian khổ, đã đánh cho Mỹ phải cút, và ngụy phải nhào!
Như vậy là đã rõ!
Chính sự ra đời của Đảng Cộng sản Việt Nam và sự lãnh đạo tài tình, sáng suốt của Đảng là nhân tố quyết định mọi thắng lợi của cách mạng Việt Nam.
Nếu không có Đảng Cộng sản Việt Nam lãnh đạo thì không bao giờ có Cách mạng Tháng Tám, đồng nghĩa với việc chưa biết đến bao giờ Việt Nam mới thoát khỏi ách đô hộ của thực dân Pháp để trở thành một nước độc lập, chưa biết đến khi nào nhân dân Việt Nam mới thoát khỏi kiếp lầm than trâu, ngựa.
Nếu đế quốc Mỹ không ngang nhiên xé bỏ Hiệp định Geneve, dựng lên chính quyền tay sai ngụy, đưa quân vào xâm chiếm Việt Nam gây nên biết bao thảm cảnh, gieo rắc chết chóc cho nhân dân Việt Nam thì người dân Việt Nam đâu cần đánh Mỹ?
Nếu đế quốc Mỹ không ngang nhiên xé bỏ Hiệp định Geneve, dựng lên chính quyền tay sai ngụy, đưa quân vào xâm chiếm Việt Nam gây nên biết bao thảm cảnh, gieo rắc chết chóc cho nhân dân Việt Nam thì người dân Việt Nam đâu cần đánh Mỹ?
Rõ ràng, những người đưa ra luận điệu như trên hoặc là có dã tâm phủ nhận vai trò lãnh đạo của Đảng Cộng sản Việt Nam, phủ nhận thành quả cách mạng cùng sự hy sinh của hàng triệu đồng bào, chiến sĩ cả nước; hoặc là do có cái nhìn quá thiển cận, ấu trĩ mà ra.
Rõ ràng, những luận điệu nêu trên là xảo trá và phản động! Mọi người cần mạnh mẽ lên án khi gặp ai đó đưa ra những luận điệu như trên!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét