Tìm kiếm

Thứ Bảy, 16 tháng 6, 2018

KHI LÒNG YÊU NƯỚC BỊ LỢI DỤNG VÀ TRỞ THÀNH MÙ QUÁNG

KHI LÒNG YÊU NƯỚC BỊ LỢI DỤNG VÀ TRỞ THÀNH MÙ QUÁNG

Chủ tịch Hồ Chí Minh từng nói: “Nhân dân ta có một lòng yêu nước nồng nàn. Đó là một truyền thống hết sức quý báu của dân tộc ta”. Tuy nhiên, lòng yêu nước mà Người đề cập đến ở đây ở đây là lòng yêu nước chân chính, trên tinh thần dân tộc chân chính chứ không phải thứ yêu nước sô vanh, yêu nước cực đoan, yêu nước giả hiệu. Và trong lịch sử dân tộc Việt Nam ta từ cổ chí kim, đã không ít lần chủ nghĩa yêu nước bị lợi dụng để làm những điều khuất tất. Trong hơn 10 năm trở lại đây, cùng với chủ nghĩa dân túy, nói trắng ra đó là thứ chính trị mỵ dân, lừa dân xuất phát từ Mỹ và phương Tây đang dậy sóng từ Tây sang Đông thì thứ chủ nghĩa yêu nước cực đoan, chủ nghĩa sô vanh dân tộc hẹp hòi,cùng những chiêu bài yêu nước giả hiệu cũng theo đó mà sống lại.

Năm 2001-2004, lợi dụng những khó khăn về kinh tế và những vụ việc tham nhũng trên địa bàn Tây Nguyên, hậu duệ của cái gọi là Mặt trận dân tộc giải phóng cao nguyên (FULRO) đã gây ra cuộc bạo loạn lớn. Chúng rêu rao rằng “người Kinh chiếm đất của người Thượng” và đòi thành lập cái gọi là “Nhà nước Tin lành Đề Ga”. Tình hình phức tạp kéo dài trong 3 năm và được giải quyết nhờ các biện pháp tổng hợp chính trị - kinh tế - xã hội - quốc phòng - an ninh. Đến nay, Tây Nguyên trở thành địa bàn có tốc độ tăng trưởng khá, kinh tế phát triển, quốc phòng và an ninh được giữ vững.

Lợi dụng sự kiện Trung Quốc đưa dàn khoan nước sâu HD-981 xâm phạm vùng đặc quyền kinh tế của ta vào đầu năm 2014 cũng như việc ra cho phép nước ngoài xây dựng 2 khu khai thác và sơ chế quặng nhôm (Aluminium) ở Nhân Cơ (Đắc Nông) và Tân Rai (Lâm Đồng) trước đó, bọn Việt Tân phản quốc đã kích động những cuộc bạo loạn lớn tại các khu công nghiệp nước ngoài ở Bình Dương, Đồng Nai và TP Hồ Chí Minh. Những kẻ phá hoại đội lốt “yêu nước” ấy đã đập phá tài sản của hàng trăm công ty, nhà máy, xí nghiệp. Không chỉ các nhà máy của Đài Loan (Trung Quốc) bị đốt phá mà cả những nhà máy của Hàn Quốc, Nhật Bản vốn dùng chữ tượng hình na ná chữ Hán cũng trở thành nạn nhân của những kẻ đội lốt “yêu nước”. Thiệt hại là rất rất lớn đến hàng chục nghìn tỷ đồng và Nhà nước Việt Nam phải bồi thường một phần không nhỏ cho các nhà đầu tư.

1- Hậu quả một đêm bạo động ở Bình Thuận.

Kỳ họp thứ 5 của Quốc hội khóa XIV dự kiến sẽ xem xét thông qua hoặc không thông qua Dự luật về Đơn vị hành chính đặc biệt – đặc khu kinh tế, trong đó có dự kiến quy định cho thuê đất đến 99 năm trong trường hợp đặc biệt. Bằng thủ đoạn xuyên tạc, bịa đặt, đám Việt Tân lưu vong ở Mỹ và phương Tây đã rêu rao rằng chính quyền Việt Nam dùng luật này để hợp pháp hóa việc bán đất cho Trung Quốc. Bằng thủ đoạn kích động, những kẻ đó tiếp tục nhai lại luận điệu Trung Quốc sẽ thôn tính Việt Nam thành một tỉnh vào năm 2020. Chúng còtun ng ra những luận điệu về việc Trung Quốc sẽ lợi dụng luật cho thuê đất để di dân sang Việt Nam, để đồng hóa người Việt Nam .v.v…



Những diễn biến của ngày 10-6-2018 tại Bình Thuận gần như được “truyền hình trực tiếp” trên hai mạng xã hội chủ yếu là Facebook và Youtube nên tôi không cần phải tường thuật lại. Tôi chỉ đề cập đến những thiệt hại do vụ bạo loạn 1 ngày này gây ra.

- Về người: Không có ai tử vong nhưng đã có hơn 10 chiến sĩ Cảnh sát cơ động bị thương khi bị những kẻ manh động ném bom xăng, ném gạch đá và quật gậy đinh vào người. Nên nhớ một điều rằng Cảnh sát cơ động thừa sức để “tiễn” những kẻ tấn công họ về “chầu ông bà ông vải” nhưng bởi tính tuân thủ kỷ luật rất cao, họ đã hết sức kiềm chế, chỉ làm những điều mà cấp trên của họ cho phép làm.

- Về tài sản: Ước tính ban đầu cho thấy thiệt hại vật chất lên đến hàng vài trăm tỷ đồng. Hơn nửa trong số đó là các ô tô và tài sản có giá trị khác bị đốt phá, số còn lại là các công trình công cộng, công sở bị đập phá. Nên nhớ rằng tài sản bị tổn thất do tham nhũng là tài sản còn có thể thu hồi được bởi chúng chỉ chuyển từ chủ này sang chủ khác. Nhưng tài sản bị tổn thất do đốt phá là thứ tài sản không thể thu hồi được do chúng đã biến thành… lửa và khói. Những thứ còn lại chỉ là phế liệu.




- Về công ăn việc làm: Trước mắt, hơn 4.000 công nhân Công ty Pouyuen (chủ đầu tư Trung Quốc) có trụ sở đặt tại TP Hồ Chí Minh có nguy cơ mất việc nếu họ không chịu quay lại làm việc vào ngày 12-6-2018. Những người bỏ việc đi tham gia biểu tình ở một số nơi khác cũng có nguy cơ mất việc tương tư. Không khó đoán rằng nếu bị mất việc, không ít số công nhân thất nghiệp sẽ tham gia vào đội ngũ lưu manh chính trị, tiếp tục đi biểu tình, đập phá để lấy… tiền công.

- Về kinh tế và thương hiệu du lịch: Ngày 11-6-2018, nhiều công ty du lịch lữ hành của Nga và Trung Quốc đã hoãn tua, hủy tua; đồng thời khuyến cáo khách hàng của họ chưa nên đến miền Nam Trung bộ của Việt Nam vào thời gian này do lo ngại những bất ổn về an ninh tại khu vực. Động thái này sẽ khiến ngành du lịch Việt Nam nói chung và các khu du lịch tại Khánh Hòa, Ninh Thuận, Bình Thuận, Vũng Tàu (vốn được khách du lịch Nga và Trung Quốc ưa thích) tổn thất hàng vài trăm tỷ đồng thu nhập trực tiếp và hàng vài trăm tỷ đồng thu nhập qua dịch vụ kèm theo.

- Về an ninh đối ngoại: Cho đến nay, Việt Nam vốn được quốc tế xếp hạng vào 10 nước có tình hình an ninh trật tự tốt và là điểm đến an toàn vào tốp nhất thế giới. Những vụ bạo loạn, gây rối vừa qua chắc chắn sẽ đánh tụt vị trí của Việt Nam trong các bảng xếp hạng quốc tế về tình hình an ninh.

3- Với những hậu quả và triệt hại trên đây, người ta sẽ đặt câu hỏi: “Ai ? Những kẻ nào phải chịu trách nhiệm”.

a- Ủy ban pháp luật của Chính phủ và Bộ Kế hoạch Đầu tư:

Bộ Kế hoạch Đầu tư là đơn vị được giao chắp bút soạn thảo dự luật về đặc khu kinh tế. Tuy nhiên, trong quá trình soạn thảo, Bộ này đã không tham khảo các văn bản có liên quan đến thời hạn cho thuê đất đã được quy định trong Luật Đất đai và Luật Tài nguyên; cũng không tham khảo ý kiến của Bộ Tài nguyên môi trường, dẫn đến đề xuất thời hạn thuê đất tới 99 năm là dài so với nhiều nước trên thế giới.

Tuy nhiên, đây chỉ là cái cớ để những kẻ phản động kích động người dân làm bậy. Thực ra, Quốc hội vẫn còn đang thảo luận và đến đêm 9-6-2018, trong Bản tin thời sự cuối ngày, trên các kênh VTV1, VTC1, TTXVN, Truyền hình Quốc hội, Truyền hình Nhân dân… đã có thông báo rằng việc xem xét dự luật này sẽ được lùi lại đến kỳ họp thứ 6 khóa XIV diễn ra vào tháng 10 nhưng những kẻ “đạo diễn” cuộc bạo loạn này vẫn cố tình “châm lửa”.

b- Địch bên ngoài:

Có nhiều thế lực mặc dù cần Việt Nam ở một mức độ nhất định nhưng hoàn toàn không muốn Việt Nam lớn mạnh để “dễ bề sai bảo”, để “dùng Việt Nam làm bàn đạp chống lại một nước thứ ba”. Không khó để chỉ ra kẻ viết kịch bản cho những vụ bạo loạn như vậy là CIA mà trực tiếp là Phân cục CIA Đông Nam Á đặt tại Bangkok (Thái Lan).

Từ sau ngày “Mỹ cút” (29-3-1973), “ngụy nhào” (30-4-1975), Mỹ liên kết với Trung Quốc và các nước phương Tây trong khối NATO tổ chức “bao vây, cấm vận dài hạn” Việt Nam, thực hiện cuộc “Chiến tranh phá hoại nhiều mặt” với mục đích cuối cùng là “hạ cờ đỏ, dựng cờ vàng”. Nhưng bất chấp việc Liên Xô tan rã và khối XHCN Đông Âu sụp đổ, Việt Nam vẫn đứng vững. Từ năm 1991, CIA vẫn không hề từ bỏ mục đích chiến lược chống phá Việt Nam. Chỉ có sách lược là thay đổi. Hai mục tiêu sách lược mà CIA luôn nhắm tới là tình trạng tham nhũng trong nội bộ chính quyền Việt Nam và các quan hệ đối ngoại của Việt Nam, đặc biệt là quan hệ với Trung Quốc mà trọng tâm là vấn đề chủ quyền biển đảo trên Biển Đông. Đây cũng là hai vấn đề mà CIA qua nhiều năm khảo sát đã đánh giá là hai vấn đề nhạy cảm nhất đối với người dân Việt Nam.

Từ khi Đại hội Đảng Cộng sản Việt nam lần thứ XII thành công rất rất tốt đẹp đến nay, công cuộc chống tham nhũng của Đảng, Nhà nước và Nhân dân Việt Nam đạt được những bước tiến quan trọng. Nhiều cán bộ cao cấp dính líu đến tham nhũng (bao gồm cả Ủy viên Bộ Chính trị) đã bị pháp luật Việt Nam xử lý. Con bài “mượn danh nghĩa chống tham nhũng” để chống Đảng và Nhà nước Việt Nam đã dần mất tác dụng. CIA đã chỉ đạo đám tay sai phản động người Việt hướng đến tận dụng con bài thứ hai là chủ quyền lãnh thổ, đặc biệt là những mâu thuẫn Việt - Trung về chủ quyền biển đảo.

Nhưng với sự lớn mạnh của thực lực quân sự của Việt Nam cũng như chính sách đối ngoại chính trị - kinh tế - quân sự khôn khéo của Việt Nam, việc lợi dụng những mâu thuẫn trong quan hệ Việt – Trung không hề dễ dàng. Và việc thảo luận dự luật Đặc khu kinh tế với thời hạn thuê đất dự kiến là 99 năm đã trở thành cái cớ để địch lợi dụng chống phá.

Tuy nhiên, mọi “kịch bản” sẽ vẫn chỉ là “kịch bản” nếu không có “diễn viên”. Nên nhớ rằng CIA không bao giờ dại dột lộ mặt để kích động ở Việt Nam. Ngay cả các đại sứ, lãnh sự Mỹ ở Việt Nam cũng không dám trắng trợn trực tiếp ra kích động dân chúng như từng làm ở Nam Tư, ở Ukraina, ở Gruzia .v.v… Đối với một đất nước có bộ máy an ninh tương đối tốt như ở Việt Nam, CIA phải thông qua các tổ chức phản động lưu vong người Việt, đặc biệt là Việt Tân ở Mỹ và một số nước khác. Đó cũng là kẻ địch bên ngoài.

Hỗ trợ cho kẻ địch bên ngoài còn có bộ máy truyền thông khổng lồ của Mỹ và phương Tây mà trực tiếp là các phiên bản tiếng Việt của các hãng truyền thông BBC, VOA, RFA, RFI .v.v… Những hãng này không chỉ trực tiếp là cái loa tuyên truyền, khuếch trương thanh thế cho các thế lực phản động chống Việt nam ở trong và ngoài nước mà còn trợ giúp tung ra những thông tin thật giả lẫn lộn, đánh vào thị hiếu hiếu kỳ của người Việt, làm xói mòn lòng tin của người dân đối với Đảng và Nhà nước Việt Nam, hạ uy tín của Việt Nam và nhiều lúc đã công kích trực diện Việt Nam trên trường quốc tế.

Có thể nói, kể từ khi những cuộc bạo động có sử dụng vũ khí thô sơ của những kẻ phản đọng ở Tây Nguyên năm 2001 thì cuộc “Chiến tranh phá hoại nhiều mặt lần thứ hai” của Mỹ chống Việt Nam chính thức bắt đầu. Đây là cuộc chiến tranh đánh vào kinh tế, đánh vào quan hệ đối ngoại, đánh vào tâm lý người dân, qua đó làm rối loạn xã hội, tác động đến chính trị làm chuyển hóa chế độ chính trị mà không cần dùng đến lự lượng quân sự. Sở dĩ gọi là “Chiến tranh pha hoại nhiều mặt” là vì địch công kích ta trên tất cả các lĩnh vực kinh tế, văn hóa, xã hội, tâm lý, đối ngoại… chứ không chỉ ở một lĩnh vực.

Các đòn công kích ấy có sự phối hợp khi địch lợi dụng tất cả những vấn đề xã hội như tôn giáo, dân tộc, dân chủ, nhân quyền, văn hóa giáo dục… “Cú đánh” năm 2014 vào khu tam giác “Bình Dương - Đồng Nai - TP Hồ Chí Minh” cho thấy điều đó. Và ngày 10-6-2018, “cú đánh” vào Khánh Hòa, Ninh Thuận, Bình Thuận của địch cũng cho thấy có sự phối hợp với những ổ nhóm phản động ở Hà Nội và TP Hồ Chí Minh. Với cuộc bạo loạn ngày và đêm 10-6-2018, địch không chỉ nhằm mục tiêu chính trị suông mà còn nhằm gây tổn thất cho ngành du lịch Việt Nam đang trên đà phát triển mạnh từ năm 2015 đến nay.

c- Địch bên trong:

Ở Việt Nam, không ai là không biết đến những ổ nhóm vệ tinh của Việt Tân hoạt động chống phá Việt Nam như “Hội anh em dân chủ”, “Con đường Việt Nam”, “The Voice”, “Hội nhà báo tự do”, “Văn đoàn độc lập” .v.v… Tuy nhiên, kể từ khi Nhà nước Việt Nam tuyên bố Việt Tân là tổ chức khủng bố và bóc gỡ nhiều ổ nhóm, xử lý bằng pháp luật nhiều phẩn tử phản động cộm cán thì nhiều kẻ trước đây dính líu đến Việt Tân đã vội vã giảm quan hệ với tổ chức này. Nhiều kẻ đã tuyên bố ổ nhóm của chúng không phải là Việt Tân.

Mục đích chiến lược chống phá Việt Nam của CIA là không bao giờ thay đổi. Vì vậy, việc Cơ quan An ninh Việt Nam bóc gỡ nhiều ổ nhóm phản động trong nước những năm qua đã buộc CIA và các tổ chức phản động người Việt lưu vong phải tìm kiếm và tuyển mộ những “thành viên” mới, khả dĩ có thể tiếp tục làm “cánh tay nối dài” cho CIA cũng như cho các tổ chức phản động lưu vong. Trong đó, có những tổ chức cũ nhưng được quan thầy “may và khoác cho cái áo mới”, sơn phết lại bộ mặt co có vẻ “ưa nhìn” để dễ dàng mỵ dân hơn. Nhưng vào thời điểm này thì tôi chưa thể công bố danh tính của những tổ chức bất hợp pháp ấy. Khi Cơ quan An ninh Việt Nam giải quyết xong một phần vụ bạo loạn này và đưa những kẻ phạm tội ra trước tòa án, họ sẽ công bố điều mà mọi người muốn biết.

d- Những kẻ tiếp tay cho địch:

Trước hết, phải khẳng định rằng những người này gốc gác không phải là địch mà là ta. Nhưng trong quá trình “vật đổi sao rời” những người ấy đã suy thoái, biến chất, tự diễn biến, tự chuyển hóa và trở thành những kẻ tiếp tay cho địch. Những người này thuộc đủ mọi thành phần. Từ lưu manh trộm cướp cho đến người dân thiếu hiểu biết. Từ dân nghèo đi “biểu tình thuê” để mong kiếm 400.000 VND/ngày đến một số vị “mũ cao áo dài”. Từ những người bất mãn, cơ hội chính trị cho đến những vị trí thức có học hàm, học vị cao đã tự diễn biến, tự chuyển hóa.

Trong số này, đáng chú ý nhất là những vị “mũ cao áo dài” đang là các “ông nghị, bà nghị”. Trong đó có cả những người nguyên là bộ trưởng, nguyên là thứ trưởng, là nhà sử học, là tiến sĩ điện tử viễn thông và chuyện gia bậc cao trên một số lĩnh vực. Những người này thường lợi dụng chiêu bài “phản biện” để “biện” thì ít mà “phản” thì nhiều.

Để chống lại Dự luật An ninh mạng và phản đối một số điều của luật Đặc khu kinh tế, nhóm của các ông Đặng Hữu, Chu Hảo còn bịa đặt ra chuyện Thượng tướng Nguyễn Khánh Toàn, nguyên Ủy viên Trung ương Đảng, nguyên Thứ trưởng Bộ Công an đã tham gia vào cái gọi là “nhóm chuyên gia” của các ông này. Đến mức Thượng tướng Nguyễn Khánh Toàn phải viết thư gửi Chủ tịch Quốc hội, Thủ tướng Chính phủ, Ban Tuyên giáo Trung ương, Bộ Thông tin truyền thông và gửi thẳng cho báo Thanh Niên (tờ báo đã đăng tải thông tin này) để tố cáo sự gian dối của nhóm các ông Đặng Hữu và Chu Hảo.

Trong số những người này còn có một vị đại biểu Quốc hội khi được phóng viên VTV1 phỏng vấn yêu cầu đánh giá về sự kiện vừa qua ở Bình Thuận đã buông sõng một câu: “Đó là điều đáng tiếc”. Và khi được hỏi về việc không có dân thường thương vong nhưng đã có hơn chục chiến sĩ Cảnh sát bị thương, ông ta vẫn giữ giọng điệu cũ: “Tôi lấy làm tiếc.”

Ông ta tiếc cái gì vậy ? Ông ta tiếc rằng “cái que diêm” Bình Thuận ấy không đủ châm một mồi lửa cho một đám cháy bạo loạn có thể thiêu đốt cả xứ sở này ư ? Nghe giọng điệu này, người ta có cảm giác ông ta không phải là người Việt Nam, và những chiến sĩ Cảnh sát bị thương kia không phải là đồng bào của ông ta. Ông ta phát biểu hệt như một lãnh đạo nước ngoài mà công dân nước đó xô xát và gây thương vong cho công dân Việt Nam chứ không phải là một người đại biểu của nhân dân Việt Nam trong nghị trường Quốc hội Việt Nam.

Chỉ bấy nhiêu thôi cũng đủ thấy những con người này đã xa rời cuộc sống như lại rất giỏi mỵ dân và đã bị kẻ địch bên trong và bên ngoài loại dụng đến mức nào. Khỏi phải nói, mọt người cũng đã hiểu ra ông ta là ai.

e- Bộ máy truyền thông:

Chỉ đến khi sự việc nổ ra, bộ máy truyền thông Việt Nam mới vào cuộc. Sáng 11-6-2018, Ban Tuyên giáo Trung ương và Bộ Thông tin truyền thông mới vội vã tổ chức họp khẩn và điều chỉnh, định hướng thông tin cho báo chí. Triệu chứng địch chuẩn bị biểu tình đã có từ hàng chục ngày trước khi những “tờ rơi trên mạng”, “truyền đơn trên mạng” được lan truyền với tốc độ chóng mặt. Những điều này, lực lượng An ninh Việt Nam đã biết và đã “ra tay trước” ở khi họ tóm cổ hai tên in ấn và tán phát tài liệu hô hào người dân biểu tình. Công an biết và thực chất đã cảnh báo nhưng Ban Tuyên giáo Trung ương và Bộ Thông tin truyền thông vẫn hầu như làm ngơ. Chỉ đến sau khi vụ bạo loạn đã bị dẹp tan trong vòng hơn 6 tiếng đồng hồ thì các cơ quan này mới “tỉnh giấc trong cơn ngái ngủ”.

Thế nhưng “họa phúc hữu môi phi nhất nhật”. Trong cả chục năm trước và đặc biệt là từ năm 2014 đến nay, người ta thấy xuất hiện nhan nhản trên báo Thanh Niên, báo Tuổi Trẻ và một số tờ báo được coi là “cởi mở” khác những bài viết xuyên tạc, thậm chí có bài đi ngược lại quan điểm đường lối, chính sách đối ngoại của Đảng và Nhà nước ta. Thậm chí, có những tờ báo còn công khai ca ngợi Mỹ trong việc chống Trung Quốc bành trước ở Biển Đông, thể hiện quan điểm dựa vào Mỹ để bảo vệ độc lập, chủ quyền của Việt Nam.

Bên cạnh đó là những bài báo kích động chủ nghĩa dân tộc sô vanh, chủ nghĩa dân tộc hẹp hòi, kích động hận thù dân tộc đi kèm với những thông tin xuyên tạc lịch sử, bịa đặt sự kiện lịch sử, đánh giá sai đối với lịch sử cũng được đăng tải với tần số ngày càng tăng. Điều tồi tệ là những tờ báo ấy không bị ai chấn chỉnh. Những bài báo thể hiện quan điểm sai trái, lệch lạc vẫn không bị gỡ bỏ hoặc cải chính. Vậy ai đã chống lưng cho những tờ báo này ?

4 - Cơ quan An ninh Việt Nam.



Một số người yêu nước thực sự vì quá phẫn uất và căm giận bọn phá hoại đã yêu cầu lực lượng Công an Nhân dân Việt Nam phải mạnh tay. Thậm chí có người còn hô: “Bắn bỏ hết chúng nó đi”. Tuy nhiên, phương châm làm việc của Công an Nhân dân Việt Nam cũng như của bộ máy bảo vệ pháp luật Việt Nam là nghiêm trị kẻ cầm đầu, chủ mưu, thủ ác và khoan hồng đối với những người nhẹ dạ cả tin, bị lừa bịp, bị mua chuộc mà lầm đường lạc lối.

Các cơ quan truyền thông Mỹ và phương Tây cũng như những tờ báo lá cải của đám phản động lưu vong vào đêm 10-6-2018 còn gào thét rằng “Bình Thuận đã được giải phóng” (ví dụ như trang “Đô thành Sài Gòn”) thì đến hôm sau đều im thin thít trước cảnh người dân Phan Thiết vỗ tay hoan hô lực lượng An ninh đã vãn hồi trật tự, đã tóm cổ 196 tên tham gia bạo loạn (tính đến hết ngày 12-6) và đang tiếp tục truy bắt những kẻ cầm đầu, chủ mưu.

Nhiều người cho rằng lực lượng An ninh Việt Nam đã bị thế lực nào đó “trói tay”. Nhưng đó chỉ là sự võ đoán, thậm chí là sự phát ngôn với dụng ý xấu nhằm chia rẽ Công an với chính quyền. Bởi quan điểm hành động của Công an Nhân dân Việt nam là lấy ngăn chặn làm chủ yếu, lấy phòng ngừa làm chủ yếu và hết sức tránh thương vong cho thường dân. Bởi trong một cuộc bạo loạn mà bộ máy truyền thông của địch tố lên là có đến hàng nghìn người tham gia nhưng thực chất chỉ có vài trăm người thực sự có hành động gây bạo loạn, còn lại là người dân bình thường đứng xem thì không thể tấn công bạo lực mà chủ yếu phải là kêu gọi, thuyết phục giải tán; đồng thời, tách ra bọn cầm đầu, thủ ác để bắt giữ.

Tất nhiên, trong công tác nắm tình hình, cấp ủy Đảng, chính quyền và Công an Bình Thuận cũng có nhưng thiếu sót và chủ quan khi nghĩ rằng địa bàn của mình không quan trọng và không lường trước được diễn biến mặc dù Bộ Công an đã có mệnh lệnh chuẩn bị tác chiến ở mức cao từ trước đó mấy ngày. Quả thật, từ trước đến nay, Bình Thuận hầu như không có vụ gây rối trật tự liên quan đến chính trị mà hầu hết chỉ là do mâu thuẫn nội bộ nhân dân. Sự bình yên đó như một liều thuốc ngủ nguy hiểm. Đây là bài học cho các địa phương khác. Đừng ai nghĩ rằng vì địa bàn của mình ít quan trọng mà địch không đánh.

5- Tóm lại, có những kẻ đang ngồi bên kia bờ Thái Bình Dương, đem tiền ra để mua lấy cuộc náo loạn đêm 10-6-2018 khi đó đã rung đùi đắc chí trong cuộc chè chén. Nhưng không phải là ngày vui nữa mà là “giờ vui ngắn chẳng tày gang”. Cuộc bạo loạn chỉ diễn ra đỉnh điểm ở TP Phan Thiết, TX Phan Rí và đã bị dẹp tan trong vòng thời gian của ¼ ngày chứ không thể kéo dài vài ngày như ở Bình Dương năm 2014, lại càng không thể kéo dài hàng tháng như ở Tây Nguyên năm 2001. Tuy nhiên, cũng có những kẻ đã vớ bẫm vì:
- Ăn tiền của CIA.
- Ăn tiền của Việt kiều bị lừa bịp.
- Ăn chặn tiền của những kẻ mà chúng gọi là dân đen chịu trận

Bộ mặt thật của những kẻ yêu nước giả hiệu là vậy đó !
Nguồn: fbTÂM MINH NGUYỄN

Chủ Nhật, 3 tháng 6, 2018

CÂU CHUYỆN ĐẶC KHU KINH TẾ VÀ LŨ BÒ ĐANG NGÀY ĐÊM CÀO XÉ NHƯNG "QUÊN" CHƯA ĐỌC DỰ LUẬT

CÂU CHUYỆN ĐẶC KHU KINH TẾ VÀ LŨ BÒ ĐANG NGÀY ĐÊM CÀO XÉ NHƯNG "QUÊN" CHƯA ĐỌC DỰ LUẬT
----------
Đây là quan điểm chính thức của HV để phản bác lại những luận điệu xuyên tạc của những kẻ thiếu hiểu biết, chông phá và sau đó chúng tôi sẽ không đề cập thêm một lần nào nữa về vấn đề này cho đến khi Luật đơn vị hành chính đặc biệt được thông qua!

Dựa trên việc các Đại biểu QH thảo luận tại nghị trường và dự luật Đơn vị hành chính đặc biệt đang trình QH thông qua, chúng tôi đưa ra một số quan điểm giải thích sau:

1. ĐẶC KHU KINH TẾ LÀ GÌ?

Đặc khu kinh tế, còn gọi là khu kinh tế tự do, khu kinh tế đặc biệt, khu kinh tế mở, khu thương mại tự do, hay thậm chí đơn giản chỉ là khu kinh tế, khu tự do, là tên gọi chung cho các khu kinh tế được thành lập trong một quốc gia nhằm thu hút đầu tư trong và ngoài nước bằng các biện pháp khuyến khích đặc biệt.

Tên gọi Khu kinh tế tự do là được dùng phổ biến hơn. Tuy nhiên có những khu kinh tế có thể không mang tên gọi chính thức như một trong các tên gọi trên, nhưng vẫn có quy chế hoạt động như một khu kinh tế tự do.

Trong một khu kinh tế tự do có thể gồm nhiều khu chức năng như khu vực phi thuế quan (khu vực bảo thuế), khu công nghiệp, khu chế xuất, khu công nghệ cao, các tiểu khu du lịch, nghỉ dưỡng, giải trí, dịch vụ, v.v...

2. ĐẶC KHU KINH TẾ ĐEM LẠI LỢI ÍCH GÌ?

Việc hình thành các đặc khu kinh tế giúp:
+ Tạo môi trường kinh doanh thuận lợi, linh hoạt về thuế phí, các quy chế kinh doanh tối giản tạo thuận lợi cho đầu tư phát triển, chính sách về lao động linh hoạt giúp người lao động đặc biệt là lao động trình độ cao được tiếp cận môi trường làm việc hiện đại, thu nhập cao.
+ Phát triển cơ sở hạ tầng mạnh mẽ và hiện đại, cùng với sự ra đời của đặc khu kinh tế thì cơ sở hạ tầng theo đó cũng được nâng cấp, đặc biệt là về các lĩnh vực giao thông, y tế, giáo dục, khoa học, vui chơi giải trí sẽ được đầu tư mang đẳng cấp quốc tế!
+ Nguồn thu từ các đặc khu kinh tế đem lại:
Vân đồn: 1,9 tỷ USD từ thuế và phí, 2,1 tỷ USD từ sử dụng đất, gần 10 tỷ USD do các doanh nghiệp tạo ra giá trị gia tăng.
Bắc Vân Phong: 1,2 tỷ USD từ thuế và phí, 1 tỷ USD từ sử dụng đất và 10 tỷ USD do các doanh nghiệp đầu tư khởi tạo.
Phú Quốc: Thu từ các khoản thuế, phí và tiền sử dụng đất là hơn 3,3 tỷ USD, giá trị gia tăng do các doanh nghiệp khởi tạo là gần 20 tỷ USD.
Tổng thu từ 3 đặc khu vào khoảng 50 tỷ USD.
Tổng GDP Việt Nam năm 2017 là 220 tỷ USD, như vậy nguồn thu từ 3 đặc khu đã chiếm gần 1/4 tổng GDP của Việt Nam, một con số quá ấn tượng.

3. AI "NẮM" ĐẶC KHU KINH TẾ TRONG TAY?

Theo quy định tại dự luật, cụ thể tại Điều 57, 58 thì chính quyền đặc khu được tổ chức theo mô hình Chính quyền địa phương, cụ thể là cấp huyện bao gồm UBND và HĐND, 3 đặc khu sẽ trực thuộc 3 tỉnh Quảng Ninh, Khánh Hòa, Kiến Giang.
Như vậy, 3 đặc khu này sẽ hoàn toàn do người Việt Nam quản lý, do Nhân dân bầu chọn ra chính quyền theo quy định của Luật tổ chức chính quyền địa phương. Đồng thời 3 đặc khu cũng có đầy đủ công an, quân đội được tổ chức chặt chẽ và tinh nhuệ theo quy định của pháp luật để đảm bảo an ninh, trật tự, chủ quyền quốc gia.

Đối với những người nước ngoài ở các đặc khu này, họ được cấp và gia hạn visa theo quy định của pháp luật và KHÔNG có đầy đủ quyền công dân như của công dân Việt Nam, chẳng hạn như bầu cử, ứng cử, tham gia vào chính quyền địa phương, tham gia cảnh sát, quân đội. Việc của họ là ở đó và phát triển kinh tế đặc khu, tuân thủ đầy đủ pháp luật Việt Nam, nếu không thì cuốn gói! (Xem Điều 51 dự luật)

4. CÓ HAY KHÔNG CHUYỆN "BÁN ĐẤT" CHO TRUNG QUỐC 99 NĂM?
Khẳng định luôn: KHÔNG CÓ
Theo dự luật, nhà đầu tư của tất cả các quốc gia đều có quyền đầu tư vào các đặc khu kinh tế, không riêng gì Trung Quốc mà Mỹ, Nhật, Hàn, Anh, Pháp, Đức... đều có quyền đầu tư, miễn là có tiền, có năng lực phát triển và tuân thủ pháp luật Việt Nam.

Theo quy định của dự luật thì người nước ngoài không có quyền sở hữu mà chỉ có quyền sử dụng đất tại các đặc khu kinh tế, và quyền sử dụng này cũng được giới hạn trong một khoảng thời gian nhất định. Theo quy định tại khoản 1 Điều 32 về Quyền và nghĩa vụ sử dụng đất ở đặc khu thì Căn cứ vào quy mô, tính chất của dự án đầu tư và đề xuất của nhà đầu tư, Chủ tịch Ủy ban nhân dân đặc khu quyết định thời hạn sử dụng đất để sản xuất, kinh doanh tại đặc khu không quá 70 năm; trường hợp đặc biệt, thời hạn sử dụng đất có thể dài hơn nhưng không quá 99 năm do Thủ tướng Chính phủ quyết định. Như vậy, thời gian "99 năm" mà bè lũ chống phá đang ngày đêm rêu rao không phải là thời hạn mà bất kỳ nhà đầu tư nào cũng được quyền hưởng, kể cả Trung Quốc, việc này phải do Thủ tưởng quyết định. Thông thường, thời hạn cho thuê đất của Việt Nam tương tự các quốc gia khác trên thế giới, rơi vào từ 50 đến 70 năm. Đây là một khoảng thời gian phù hợp để các doanh nghiệp có thể đầu tư, phát triển và thu hồi vốn.

Bên cạnh đó, theo Khoản 5 Điều 32 thì Chủ tịch Ủy ban nhân dân đặc khu có quyền quyết định thu hồi đất để thực hiện các dự án phát triển kinh tế - xã hội vì lợi ích quốc gia, công cộng. Như vậy, không phải cho thuê rồi là xong, mà khi "có việc cần" vì lợi ích quốc gia, công cộng thì UBND đặc khu hoàn toàn có quyền thu hồi đất. Như vậy là không có chuyện "bán" như bè lũ phản động, chống phá thiếu hiểu biết đang rêu rao.

NỖI LO "BỊ TRUNG QUỐC ĐỒNG HÓA" 😂

Đây là một nỗi lo"xàm nhất mọi thời đại", vì nghe đâu “cho thuê đất 99 năm” ở đặc khu thì người Trung Quốc sẽ ở lại, kết hôn với người Việt sinh ra con, cháu, chắt rồi đồng hoá lại người bản xứ. Thuyết âm mưu cũng ghê gớm, cơ mà nhìn lại lích sử thì hình như 1000 năm Bắc thuộc TQ nó cũng chưa làm nổi việc đó, huống chi 99 năm, mà không phải thằng TQ nào cũng có cơ hội ở lại VN 99 năm.

Mà cho hỏi vui là đám cờ vàng bên Cali đã mấy chục năm rồi đã đồng hoá được Mỹ chưa? :3 Mấy bợn làm như không có đặc khu thì tụi nó không kết hôn được với người Việt ấy. 😂😂😂
------------------
Nguồn: Học viện phòng chống phản động Việt Nam
#Hvpcpd